BẦU TRỜI TRONG TRẺO
BẦU TRỜI TRONG TRẺO
Tái Kiến Đông Lưu Thuỷ
Tái Kiến Đông Lưu Thuỷ
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 16
Chương 16
Hai người ngủ thẳng đến giữa trưa mới rời giường. Ninh Vũ vốn đang ở
độ tuổi ham ngủ, đối với người hơn hai giờ sáng mới ngủ thì ngủ đến giữa
trưa thật sự là chuyện rất bình thường.
Nhưng Lan Hinh, ngay cả chính cô cũng cảm thấy bất ngờ.
Lan Hinh ngủ không say lắm, đã nhiều năm tạo thành thói quen ngủ sớm
dậy sớm, nhưng từ sau khi mở tiệm cơm, chỉ có thể ngủ trễ dậy sớm. Lâu
ngày cũng khó có thể thay đổi. Cho nên qua một thời gian dài, Lan Hinh
bình thường đều ngủ lúc một giờ, mà sáng ra hơn sáu giờ đã rời giường.
Cho dù đến kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, đóng cửa tiệm, không cần một
nắng hai sương vất vả nữa, nhưng một giấc ngủ sâu đã cách cô rất xa, tựa
hồ trong lúc thời gian trôi qua, mình sớm đã cạn kiệt sinh mệnh mà tuổi trẻ
vốn nên có, dần dần tiến vào độ tuổi mất ngủ triền miên.
Cho nên mỗi khi ánh mặt trời bắt đầu xuyên qua bức màn mỏng manh
bao trùm căn phòng, hoặc vừa hơn sáu giờ, Lan Hinh liền không thể tiếp tục
hưởng thụ giấc ngủ được nữa.
Chỉ là hôm nay được Ninh Vũ ôm vào lòng, dĩ nhiên lại ngủ say, cứ như
thân thể nghiêng nghiêng nằm ôm lấy mình kia đột nhiên chắn mất ánh
sáng chiếu vào qua cửa sổ, khiến cả thế giới tiếp tục chìm đắm trong màn
đêm.
Vòng tay của Ninh Vũ ấm áp, lộ ra vẻ cố chấp trẻ con, còn có hương
thơm trong trẻo của thiếu nữ. Thứ đó tựa thuốc ngủ, khiến cho suốt bao