BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 159

đổi rất nhiều thứ, thời gian cũng có thể khiến người ta có nhiều trải nghiệm,
đợi qua mấy năm nữa nếu Ninh Vũ vẫn là Ninh Vũ, nếu em ấy vẫn nguyện
trao cho mình một bầu trời tràn ngập ánh dương quang, khi đó, em ấy đại
khái càng có thể học được cách để bảo vệ một người, mà mình, tự nhiên
tuyệt đối sẽ không lùi bước……

***

Cách năm mới chỉ còn vài ngày, người nhà đã gọi đến mấy lần hỏi

chừng nào cô có thể trở về.

Lan Duệ hứng trí bừng bừng kể, ở nhà đã giết heo rồi, làm không ít lạp

xưởng và thịt khô. Lúc Lan Duệ đang gọi điện thoại, Lan Gia ở bên cạnh
cũng cướp lời, ở ngoài bờ đê người ta đang đốt mấy cành cây bách, thơm
lắm.

Mùa đông đến, khắp ngọn núi toàn cành khô, ngay cả cỏ trên vách núi

cũng khô vàng dễ cháy. Chỉ mỗi mấy cây tùng cây bách xanh tốt bốn mùa,
đến trước Tết thường sẽ có người lên núi chặt một ít cành về. Sau đó ở trên
bờ đê dựng hai cái giá hình tam giác, ở giữa đặt hai thanh gỗ mới tinh, sau
khi chia ra rồi thì đem thịt cắt sẵn cùng lạp xưởng đặt phía trên, sau đó đốt
lửa ở dưới, bỏ mấy cành bách tươi lên. Đợi lửa tắt, chỉ còn mịt mờ khói
trắng như tuyết, xông bề mặt đám thịt khô.

Đợi xông khói cả ngày, lạp xưởng chuyển màu vàng vàng, thi thoảng mỡ

nhỏ giọt xuống đống lửa, mà miếng thịt khô thơm nồng mùi cây bách hun
khói, thứ hương vị đó khiến người ta tưởng niệm. Ở thành phố rất khó mua
được, mà ở nhà nông, nó đại biểu cho ngày hội đoàn viên sắp đến, người đi
xa sắp trở về. Nó cũng đại biểu cho một năm thu hoạch được mùa, đại biểu
cho cuộc sống ngày càng thoải mái, thời khắc như vậy, ai nấy đều hạnh
phúc, vui vẻ, dù suốt năm qua từng trải qua biết bao chuyện không vui, từng
bao nhiêu lần lòng đầy chua xót……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.