BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 160

Nhiều năm trước trong dĩ vãng, mỗi lần đến lễ tất niên, hàng xóm đều

luôn làm việc này rất long trọng. Trẻ con từ nhỏ đến lớn khắp thôn, chạy từ
đầu thôn đến cuối thôn, cãi nhau ầm ỹ chung quanh chỗ khói sương nồng
đậm, giúp người lớn để ý lửa —- vừa không để lửa hoàn toàn tắt, cũng
không thể để lửa cháy quá lớn…..Đó cảm giác là một việc rất quan trọng.

Nhớ rõ trước kia luôn hâm mộ người khác, bởi vì suốt bao năm qua,

trong nhà chưa từng có cơ hội như vậy, cho nên khi Lan Duệ và Lan Gia vui
vẻ miêu tả ở đầu bên kia điện thoại, Lan Hinh cũng không kìm được ý
tưởng muốn chạy nhanh về nhà.

Về nhà cực kỳ phiền toái, đi xe lửa hơn ba mươi tiếng đến thị trấn, sau

đó đổi ô tô, rồi chuyển qua xe máy, cuối cùng còn đi bộ đường núi một
đoạn…..Kỳ thật một năm cũng trở về đó hai lần, một lần là Tết âm lịch, lần
khác là dịp nghỉ hè. Nhưng hành trình xa xôi đó lại nhất định mỗi lần về
đều khắc sâu trong lòng, có cảm giác mình trở về, có cảm giác lòng trầm
lắng…..

Lan Hinh sửa sang lại căn phòng mình ở một chút, dọn dẹp qua loa, sau

đó bắt đầu hành trình về nhà. Không biết là ai để lộ tin tức mình về, đi được
nửa đường lại bất ngờ nhận được điện thoại của bạn bè hồi Trung học, nói
bạn bè tụ họp, kêu Lan Hinh phải tham gia. Lan Hinh không tiện từ chối, dù
sao tốt nghiệp Trung học đã sáu năm, lần đầu tiên có người tìm mình mời
mình tham gia hoạt động như vậy……

Trung học đối với Lan Hinh mà nói cũng không có gì tốt đẹp để nhớ lại,

tựa hồ là những ngày mình mặc quần ngắn cũn, đến giờ thể dục sẽ gặp
chuyện xấu hổ, rồi đến mùa đông sẽ bị lạnh đến run rẩy…… Nhớ mang
máng một vài lời đùa cợt, bất quá cho tới bây giờ đã sớm mơ hồ, quá khứ
dù sao cũng đã qua đi. Chẳng ai từng lưu lại điều gì trong sinh mệnh người
nào cả……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.