BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 289

Lan Hinh vẫn lắc đầu: “Được rồi, cứ vậy đi, tôi thấy cứ theo phong cách

trang trí như hiện tại, tập trung lo cho đám sinh viên là được rồi. Hiện tại
chúng ta vẫn không nên mạo hiểm thì hơn.” Cô không muốn lại nợ ân tình
của Ninh Hoà nữa.

Lan Gia muốn nói gì đó, nhưng há miệng thở dốc, cũng không nói gì.

Chờ cơm nước xong, Lan Gia tranh việc dọn dẹp bếp, Lan Hinh cũng

hiếm khi có người giúp đỡ làm việc nhà, mệt mỏi suốt một ngày cũng muốn
thoải mái.

Ninh Vũ đương nhiên muốn thể hiện trước mặt Lan Gia một phen, vội

vàng thu dọn bát đũa đi theo Lan Gia vào phòng bếp.

“Nhà em rất có điều kiện?” Lan Gia vừa rửa chén vừa hỏi Ninh Vũ. Cô

đã sớm nhìn ra Ninh Vũ không phải người quen làm việc nhà, tuy vừa đau
lòng chị mình phải chăm sóc cô nhóc này, nhưng mấy ngày nay sự săn sóc
của Ninh Vũ dành cho chị mình cũng khiến Lan Gia cảm thấy tốt xấu gì
cũng hơi yên tâm.

“Cũng không hẳn.” Ninh Vũ hơi ngượng ngùng.

“Tôi đã nghe chị hai nói, tiền mở tiệm cơm này là do ba em tài trợ.” Lan

Gia nói: “Cho nên lại nói tiếp, nhà em là ân nhân của nhà chúng tôi. Hai
năm qua, nhà tôi toàn dựa vào tiệm cơm này của chị hai để chống đỡ.”

“Nói gì mà ân nhân chứ, Hinh cũng chăm sóc em rất nhiều.” Ninh Vũ sợ

nhất người khác nói cảm kích với mình, điều này khiến nàng không biết
phải làm thế nào cho phải: “Em không rành việc nhà, chị ấy ở tiệm đã bận
muốn chết, về nhà còn phải chăm sóc em.”

Rất nhanh rửa xong mấy cái bát, Lan Gia rửa tay, cầm khăn lên vừa lau

tay, vừa xoay người nói với Ninh Vũ: “Ưu điểm lớn nhất và cũng là tật xấu
lớn nhất của em chính là không biết nói dối. Em quả thật không biết làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.