BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 466

không làm được. Chị đáng giá là một người khiến em kiêu ngạo. Hơn nữa,
đừng hoài nghi em, cũng đừng nghi chờ bản thân chị, được không?”

Làn Hinh cười cười: “Được.”

Có lẽ có một số việc là bản thân mình quá mức rối rắm. Những năm

tháng dĩ vãng đã để lại dấu vết khắc quá sâu trong sinh mệnh mình, cho nên
luôn không thể thoải mái đối mặt. Cứ luôn sợ hãi mình không đem hết tất
cả ra cho nàng xem, khiến cô bé này không rõ ràng ý thức được mình ở
cùng một người thế nào. Cứ luôn sợ hãi em ấy đang ở trong tình yêu cuồng
nhiệt mất đi lý trí, rồi đợi đến khi cuộc sống bình đạm lại hối hận.

Dù sao, em ấy nhỏ hơn mình năm tuổi, dù sao chính mình từ bỏ chuyên

ngành, làm cô chủ tiệm cơm mà ngay cả hàng xóm ở quê cũng có chút
khinh thường, mà em ấy lại có một tương lai rộng mở. Dù sao, mình lớn lên
trong nghèo khó, trên vai gánh rất nhiều trách nhiệm, càng không có bao
nhiêu tế bào lãng mạn, để em ấy được hưởng thụ tình yêu. Thậm chí còn có
áp lực của cuộc sống thế tục đến từ cha mẹ cùng hàng xóm mà có lẽ trong
cuộc sống từ trước đến nay em ấy căn bản chẳng bao giờ tưởng tượng ra,
điều đó cũng nặng nề đè nén trong lòng mình.

Nếu tình yêu chính là việc của hai người, thì dù có vội vội vàng vàng

điên cuồng yêu một hồi, cho dù là thiêu thân lao đầu bào lửa cũng có quan
hệ gì đâu. Nhưng thứ tình yêu này lại gánh trên lưng nhiều thứ đến vậy, cho
nên khiến mình nơm nớp lo sợ.

Nhưng ở bên nhau đã hai năm, em ấy là người thế nào, mình đã rất rõ

ràng. Có lẽ nên bớt nghĩ ngợi thì hơn, có lẽ là do tự tự ti trong lòng cứ mãi
quấy phá.

Không tự tin! Tựa hồ đã rất nhiều năm rồi không có cảm giác như vậy.

Nhưng khi đối mặt với Ninh Vũ, đối mặt với một tình yêu có thể khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.