BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 467

người ta hoà tan, mình đôi khi lại không thể xua tan thứ cảm giác như đang
dẫm trên miếng băng mỏng. Sợ tình yêu đẹp quá, mình bị hồ đồ mê muội.

Ninh Vũ nói, nàng tin tưởng tình yêu, cho nên cảm thấy có thể chiến

thắng hết thảy. Lan Hinh tự hỏi, thật ra mình cũng không quá tin tưởng tình
yêu, mình chỉ là tin tưởng Ninh Vũ mà thôi. Nếu như một người tốt đẹp như
một bầu trời trong trẻo kia cũng không thể cùng mình sánh vai bước tiếp,
thế thì cho dù tình yêu này thất bại cũng đủ để an ủi mình kiếp này.

“Vậy ngày mai chúng ta đi xem nhà đi. Hoa hồng của tiệm cơm chia cho

em năm trước đều để trong thẻ, tuy chỉ có nửa năm, không nhiều lắm,
nhưng cứ cầm để đặt cọc trước, nếu không đủ thì chị lấy ở tiệm, tiền hoa
hồng cuối năm nay không cần chia cho em, chị cứ giữ toàn bộ.” Ninh Vũ
bắt đầu an bài.

“Khi nào thì đến phiên cô nhóc như em quan tâm chuyện này, em còn

phải đi học, tiền của em không nên đụng đến, chuyện mua nhà chị bàn bạc
với em là muốn hỏi xem em muốn kiểu nhà thế nào thôi.” Lan Hinh thả
lỏng tâm tình. Nghĩ lại, cuộc đời chỉ ngắn ngủi mấy chục năm, mình có lẽ
quá mức đơn giản, ngay cả sắc màu của tình yêu cũng không vẽ ra được
bao nhiêu, việc này có lẽ không phải cẩn thận, mà là bi ai.

“Chị là vợ em, nhà nên do em mua, chị còn phải chu cấp tiền cho Lan

Duệ đi học mà.” Ninh Vũ hiện tại cũng có ít tiền, cho nên không hy vọng
Lan Hinh lại đau đầu tốn sức về mặt tiền nong.

“Ai nói chị là vợ em?” Lan Hinh nhìn bộ dáng nghiêm túc của Ninh Vũ

có chút dở khóc dở cười.

Ninh Vũ nhướng mày, nói rất hiển nhiên: “Đương nhiên, ai bị đè đều là

vợ, nên được chăm sóc.”

Lan Hinh liền không kiềm được cười rộ lên: “Vậy được rồi, em phối

hợp một chút, chị đè em, như thế việc này không phải được giải quyết sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.