BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 537

Trên người cô, mọi thứ đều càng thêm khắc sâu. Cho nên, cô cũng càng nên
hiểu rõ chuyện tình cảm cũng không chỉ cần duy nhất tình cảm. Tôi hy
vọng tiểu Vũ hạnh phúc, cũng hy vọng cô hạnh phúc.” Ninh Hoà chậm rãi
nói, sau đó hút thuốc, sương khói khiến nét mặt ông mơ hồ. Lan Hinh
không nhìn rõ được vẻ mặt ông.

“Có lẽ tình yêu sẽ mang đến thống khổ, nhưng nếu buông tha cho tình

yêu, tất nhiên sẽ mang đến tuyệt vọng.” Lan Hinh cười yếu ớt. Bài thi về
tình yêu, trang thứ nhất đã mở ra. Dù có gian nan đến đâu, hiện tại dù thế
nào cũng đã mở ra rồi, không phải sao?

Ninh Hoà yên lặng nhìn Lan Hinh, một lát sau mới mở miệng: “Tình

yêu là từng đoạn từng đoạn. Rời đi cũng không phải tuyệt vọng mà chỉ là
đau khổ, chẳng qua dù đau khổ bao nhiêu rồi cũng sẽ qua. Thời gian sẽ làm
mọi thứ trở nên phai nhạt. Một sự bắt đầu mới luôn chờ đợi hai người ở
cách đó không xa.”

Lan Hinh không tiếp lời Ninh Hoà, mà nâng tay xem thời gian, đây là

đồng hồ của Ninh Vũ. Cô nhàn nhạt nói: “Đã trễ rồi, tiểu Vũ đang chờ tôi.
Buổi chiều tôi còn hai môn thi.”

Quan điểm đều bị gạt qua, nói chuyện tiếp như thế cũng không có kết

quả.

“Trốn tránh không thể giải quyết được vấn đề.” Ninh Hoà có chút nổi

giận. Đây không nên là thái độ mà Lan Hinh nên dùng để nói với mình.

“Chú Ninh, tôi nghĩ tôi không thể thuyết phục ngài, mà ngài cũng không

thể thuyết phục được tôi. Điểm này ngay từ ban đầu thật ra chúng ta đều
hiểu. Bởi vì chúng ta đứng ở lập trường bất đồng. Tôi muốn bảo hộ tình yêu
của mình, mà ngại lại muốn bảo vệ con gái của ngài. Tuy rằng mục đích của
chúng ta giống nhau, đều muốn em ấy được hạnh phúc, nhưng cái nhìn của
chúng ta lại hoàn toàn khác biệt. Có nói thêm gì nữa cũng sẽ không có kết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.