BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 545

(*kiểu như “nuôi ong tay áo” ý)

Đối với Lan Hinh mà nói, cuộc thi về nhân sinh và tình yêu vẫn lặng lẽ

diễn ra, không biết khi nào mới có thể nghe thấy tiếng chuông nộp bài thi,
cũng không biết mỗi một nét bút mình viết lên bài thi đó có thể thông qua
sự xét duyệt của giám khảo hay không. Cô vẫn bình tĩnh lặng im như thế,
đây là sự ổn trọng lắng đọng lại sau biết bao năm tháng đương đầu với gió
mưa, nhưng mà Lan Hinh lại biết, thực tế mình đã mồ hôi ướt đẫm.

Ăn xong bữa cơm trưa, Lan Hinh về nhà nghỉ ngơi, sau đó tham gia

cuộc thi buổi chiều.

Ninh Vũ đưa ba mình trở về khách sạn. Ninh Hoà tựa hồ không có ý tứ

muốn tới công ty, cũng không có ý muốn rời đi. Ninh Vũ có phần không
hiểu rõ tình hình, nhưng hiện tại nàng ở bên cạnh Lan Hinh cũng đã biết
học cách chờ đợi. Chờ đợi Ninh Hoà nói gì đó.

Đương nhiên ông có chuyện muốn nói, nếu không thì ông sẽ không đến

đây.

Nhưng sau khi Ninh Vũ đưa Ninh Hoà về khách sạn, ông lại nói mệt,

muốn nghỉ ngơi, để Ninh Vũ về. Ông không nói gì, lại khiến trong đầu Ninh
Vũ hiện lên một dấm chấm hỏi thật to.

Suốt buổi chiều, Ninh Vũ tâm thần không yên, nàng thật sự không nghĩ

ra rốt cuộc ba mình có ý gì, muốn gọi cho Lan Hinh, nhưng cô lại đang thi,
tính toán thời gian, Ninh Vũ trực tiếp đón xe đến trường thi của Lan Hinh.

Đợi cuộc thi kết thúc, Ninh Vũ kéo Lan Hinh đến tiệm trà sữa bên cạnh

trường, gọi đồ uống.

“Nói cho em biết có chuyện gì xảy ra?” Ninh Vũ có phần vội vàng. Mù

mờ không rõ quả thật khổ sở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.