BẦY CHÓ RIGA - Trang 12

chiếc xuồng chả hai xác chết sắp cập vào bờ. Rồi hắn bỏ máv luôn. Không
để lại tên, không nói thêm gì hết.
- Ai nghe điện thoại?
- Tôi. Và tôi tin lời hắn.
-

Gì cơ?

- Chắc là do thói quen. Đôi khi người ta biết ngay lập tức là chuyện vớ vẩn.
Nhưng có vẻ như là tay kia rất chắc chắn vào điều hắn nói.
- Hai cái xác trong một chiếc xuồng sắp cập vào bờ?
- Đúng.

Wallander cố kìm một cái ngáp.

- Các báo cáo có nói gì không? Hòm nay có tai nạn biển nào không?
- Không có.
- Chuyển tin cho các khu vực ven biển đi. Báo cho Cứu hộ biển. Còn thì
chúng ta chờ đợi thôi. Không thể phát lệnh báo động căn cứ vào một cú
điện thoại vô danh được.
- Tôi nhất hí, Martinsson đứng dậy, nói. Chúng ta đợi
thôi,

VValỉander liếc nhìn ra cửa sổ.

- Đêm nay chắc sẽ kinh lắm. Tuyểt...
- Dù thế nào thì tôi cũng sẽ về nhà. Tuyết hay không tuyết cũng vậy thôi.

Còn lại một mình, Wallander vươn vai thả lỏng toàn thân. Ông thấy

mệt. Hai đêm liền, ông bị những cú điện thoại khẩn cấp lôi ra khỏi giường.
Lần thứ nhất, một kẻ bị nghi là phạm tội hiếp dâm đă đột nhập một ngôi
nhà nghỉ bỏ không ở Sandskogen. Hắn say thuốc, người ta nghi hắn có vũ
khí; họ phải đọi đến năm giờ sáng, tới khi hắn chịu dầu hàng. Ngày hôm
sau là một vụ đánh ỉộn ử trung tâm thành phố, một buổi sinh nhật vui vẻ
quá đà. Nhân vật chính của bữa tiệc, một gã đàn ông khoảng bốn muoi tuổi,
đã tự lấy dao làm bép đâm vào thái dưong.

VVallander đứng dậy mặc áo vest. Mình phải ngủ. Sẽ có người khác lo

vụ cơn bão.

Trên bãi đỗ xe, gió táp thẳng vào mặt ông. Ông lên chiếc Peugeot của

mình. Tuyết đọng trên kính trước khiến ông có cảm giác được bao bọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.