13
Tàu thư Asuncion bay đều. Vào quãng hai giờ, chúng ta sẽ đón nó.
Ngược lại, dự kiến là tàu thư Patagonie hình như đang gặp khó khăn sẽ về
muộn nhiều.
- Rõ, thưa ông Rivière.
- Có thể chúng ta không đợi nó tới rồi mới cho tàu thư đi châu Âu cất
cánh: ngay nghi tàu Asuncion tới, các anh sẽ xin chỉ thị chúng tôi. Các anh
chuẩn bị sẵn sàng.
Lúc này Rivière đang đọc lại các bức điện phòng hộ của các trạm dừng
phía Bắc. Chúng mở ra cho tàu thư châu Âu một con đường trăng: “Trời
trong, trăng tròn, không gió”. Những ngọn núi xứ Brazin in hình rõ trên nền
trời rạng rỡ nhúng thẳng bộ tóc rậm những cánh rừng màu đen xuống
những lớp biển cuồn cuộn màu bạc. Trang sáng dộ mưa liên hồi xuống
những cánh rừng ấy và không hề làm chúng lên màu. Và trên biển, cũng
đen sì như những vật trôi dạt, là những hòn đảo. Và mặt trăng kia, trên suốt
dọc đường, thật là bất tận: cả một suối nước bằng ánh sáng.
Nếu Rivière ra lệnh xuất phát, tổ bay tàu thư châu Âu sẽ bước vào một
thế giới ổn định dịu dàng lấp lánh suốt đêm. Một thế giới không có gì đe
dọa sự thăng bằng giữa các mảng bóng tối và ánh sáng. Một thế giới mà
ngay những làn gió trong trẻo mơn man cũng không thâm nhập vào, những
làn gió một khi lạnh đi thì chỉ trong vài giờ đủ sức phá hỏng cả một bầu
trời.
Nhưng đứng trước làn ánh sáng rạng rỡ đó, Rivière vẫn ngập ngừng như
người thăm dò mỏ do dự đứng trước những cánh đồng cấm đoán đầyvàng.
Những biến cố ở phía Nam đã chứng tỏ Rivière sai lầm, Rivière người bảo
vệ duy nhất các chuyến bay đêm. Từ một tai họa ở Patagonie, các đối thủ
của ông sẽ rút ra một lập trường đạo đức đủ mạnh khiên cho niềm tin của
Rivière từ đây rất có thể trở nên bất lực; vì niềm tin của Rivière vẫn không
lung lay: một kẽ nứt trong công trình đã để xảy ra bi kịch, nhung tấn kịch
chỉ làm lộ rõ kẽ nứt chứ không chứng tỏ thêm điều gì khác. “Có thể cần