BAY ĐÊM - Trang 53

- Bahia Blanca đấy hả? Nghe rõ chứ? Mười phút nữa gọi lại cho chúng

tôi.

Và Rivière lần giở từng tờ điện tín của các trạm dừng phía Nam. Tất cả

đều báo hiệu con tàu bặt lặng. Một vài trạm dừng không trả lời Buenos –
Aires nữa, và trên bản đồ cái vết những tỉnh câm loang rộng dần, ở đó các
thành phố nhỏ đang nằm trong trận lốc, cửa đóng then cài, mỗi căn nhà
trong các phố tối mò nằm tách rời khỏi thế giới và mất hút trong đem tối
như một chiếc tàu thủy. Chỉ bình minh là có khả năng giải thoát chúng.

Tuy nhiên, ngả người trên tấm bản đồ, Rivière vẫn còn hy vọng tìm thấy

một khoảng trời trong làm nơi ẩn náu, vì ông đã đánh điện báo hỏi cảnh sát
của hơn ba mươi tỉnh lỵ về tình trạng bầu trời và các cau trả lời bắt đầu đến
với ông. Trên hai nghìn kilomet, các trạm vô tuyến điện đã được lện nếu
trjam nào nhận được một tiếng gọi của con tàu thì ba mươi giây sau phải
báo cho Buenos – Aires, ở đây sẽ thông tin cho họ chuyển cho Fabien biết
vị trí nơi ẩn náu.

Các nhân viên văn phòng, được triệu tập vào lúc một giờ sáng, đã tề tựu

ở các bàn giấy. Ở đó họ được biết một cách bí mật rằng có thể sẽ đình chỉ
các chuyến bay đêm và ngay tàu thư đi châu Âu cũng chỉ sẽ cất cánh vào
ban ngày. Họ thầm thì với nhau về Fabien, về trận lốc, nhất là về Rivière.
Họ đoán nào Rivière đang ở đâu đây và đang dần dần bị xéo nát vì lời
thanh minh tự nhiên kia.

Nhưng bỗng mọi tiếng nói im bặt. Rivière vừa xuất hiện ở cửa, người bó

chặt trong chiếc măng tô, mũ luôn luôn sụp xuống, người du khách bất tận.
Ông luôn thản nhiên bước tới bên người trưởng phòng:

- Một giờ mười rồi, giấy tờ cho tàu thư đi châu Âu đúng thủ tục cả rồi

chứ?

- Tôi… tôi tưởng…
- Ông không có gì phải tưởng, ông chỉ có nhiệm vụ thi hành thôi.

Ông từ từ quay người lại đi về phía một tấm cửa sổ mở, hai tay chắp sau

lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.