BẦY HẠC - Trang 113

“Anh về rồi hả? Đúng lúc em vừa định giữ mẹ lại ăn cơm, nhưng

mà mẹ không nhận lời, anh nói giúp em đi.”

Mày Từ Nghi khẽ nhíu lại, đi vòng qua Tống Khả Như vào cửa,

sau khi thay giày xong mới hỏi Chử Điềm: “Nấu cơm xong chưa?”

“Vẫn chưa.”

“Vậy làm sao giữ khách lại được?” – Từ Nghi nhìn mẹ mình, nói –

“Tối nay mẹ còn có lớp, đừng làm trễ nải việc của mẹ.”

Tống Khả Như nheo mắt lại. Từ trước đến nay anh chẳng hề quan

tâm đến việc trong nhà, chứ đừng nói đến công việc của bà. Bây giờ
sao lại biết tối nay bà có lớp? Tuy biết đây chỉ là viện cớ, mà quả thật
bà cũng không định ở lại, nhưng lời này từ chính miệng con trai
mình nói ra nên Tống Khả Như mất vui.

Bà đứng nghiêm, hỏi anh với tư thái một người mẹ:

“Về được mấy ngày rồi?”

“Một tuần.”

Bà vừa nghe đã nổi nóng:

“Trở về lâu như vậy không về nhà ăn cơm thì đành thôi, gọi điện

thoại báo với ba mẹ biết cũng không được à? À, là sợ mẹ đến đây
quấy rầy con phải không?”

Bà cố ý dùng chữ “con” này là sợ Chử Điềm nghe sẽ suy nghĩ

nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.