BẦY HẠC - Trang 194

Kỳ nghỉ phép thăm chồng ngắn ngủi như vậy, chỉ chớp mắt cô đã

sắp phải về rồi. Từ Nghi bước đến trước mặt cô, hệt như hôm đó
vừa thấy cô, anh không biết phải nói gì, một lúc lâu mới khẽ dặn dò:

“Về đến nhà gọi điện thoại cho anh biết. Điện nước trong nhà xảy

ra vấn đề gì đừng tự mình đụng vào, gọi điện thoại tìm người đến
sửa. Lúc đi làm tốt nhất đừng tự mình lái xe, buổi tối về nhà ít
nghịch máy tính với điện thoại thôi, ngủ sớm một chút để dưỡng da.
Còn nữa... Tiền muốn xài thì xài, anh không nghèo đến mức không
nuôi nổi em.”

Chử Điềm vốn bị anh dặn dò đến rầu rĩ, nhưng nghe thấy câu nói

sau cùng thì chóp mũi cô hơi cay cay. Bây giờ... cô thật sự muốn bắt
anh về nhà với mình quá.

“Anh ôm em một cái đi.” - cô làm nũng.

Ánh mắt Từ Nghi đong đầy nét cười nhìn cô, vẫn không nhúc

nhích.

Chử Điềm cho rằng anh sợ ảnh hưởng không tốt, hơi bĩu môi:

“Em đâu có bảo anh hôn em đâu.”

Đúng là... sợ cô thật. Từ Nghi bật cười, nhìn xung quanh, tiến lên

ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, hôn nhẹ một cái lên má rồi khẽ nói
bên tai cô:

“Cái này có tính là hoàn thành vượt mức nhiệm vụ không?”

Chử Điềm ngoan ngoãn cọ cọ trước ngực anh, kiễng chân hôn lên

khóe môi anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.