BẦY HẠC - Trang 205

"Em ạ?" - Chử Điềm ngơ ngác chỉ chỉ mình - "Em tên Chử Điềm."

"Chử Điềm." - Phó Dục Ninh cúi đầu khẽ lặp lại tên cô như xác

nhận gì đó. Một lúc sau bà dịu dàng cười với cô - "Tên rất hay."

Trước nụ cười của bà, Chử Điềm như lọt vào sương mù, cô tròn

xoe mắt nhìn Phùng Kiêu Kiêu:

"Tên của mình hay lắm sao?"

Phùng Kiêu Kiêu: "..."

Hai người nhất trí cho rằng, vị giáo sư xinh đẹp này đã loạn trí

rồi.

Bởi vì khóa học Nguồn nhân lực khá dài này liên quan đến tình

hình thực tế của các công ty xí nghiệp, Phó Dục Ninh giảng rất sinh
động, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, kết hợp lý luận và thực tiễn
khiến người nghe cảm thấy thú vị, có thể đúc kết được kiến thức từ
trong đó. Buổi giảng hai tiếng nhanh chóng trôi qua.

Buổi trưa, hai người chọn bừa một quán nhỏ ở cổng trường ăn

tạm, sau đó tiếp tục lên lớp buổi chiều. Suốt bốn tiếng ròng rã, hai
người chỉ ngồi nghiêm chỉnh nghe giảng thôi đã cảm thấy mệt lử mà
Phó Dục Ninh đứng trên bục giảng chẳng hề mỏi mệt chút nào, có
điều tiếng nói đã hơi khàn. Lúc kết thúc, bà còn đứng trên bục đưa
mắt nhìn học viên rời khỏi lớp.

Chử Điềm cố ý đi cuối cùng, bởi vì cô muốn nói cảm ơn với Phó

Dục Ninh. Không ngờ Phó Dục Ninh vừa nhìn thấy cô đã khẽ cười
một tiếng, vẫy vẫy tay với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.