BẦY HẠC - Trang 280

"Có một lần hai chúng con gặp nhau trong hoạt động hữu nghị

quân dân, con cảm thấy anh ấy rất tốt nên vừa gặp đã yêu."

Nói đến đây, mặt cô đỏ bừng. Phó Dục Ninh lấy khăn giấy lau

lau, hỏi tiếp:

"Vậy cầu hôn thì sao, người cầu hôn không phải cũng là con chứ?"

"Sao vậy được." - Chử Điềm lập tức phản bác, đối diện với ánh

mắt tò mò của cô út, cô hơi thiếu mạnh mẽ - "Người cầu hôn rõ ràng
là Từ Nghi, nếu không con chẳng lấy anh ấy đâu."

Chử Điềm không nói dối. Giữa họ, người đề nghị kết hôn trước

đúng là Từ Nghi. Khi đó họ đã biết nhau gần một năm. Có lẽ do mỏi
mệt với việc cô đeo bám không thôi, anh không còn đối xử lạnh lùng
với cô nữa, hai người có thể qua lại như bạn bè bình thường. Dĩ
nhiên thỉnh thoảng cô vẫn chưa từ bỏ ý định, nói bóng nói gió hỏi
anh thực sự họ không thể khác? Khi đó Từ Nghi vẫn còn là chính trị
viên Từ nổi tiếng ôn hòa, bình tĩnh của đại đội trinh sát, anh không
nói lời tàn nhẫn với cô, nhưng cũng thể hiện rõ ràng để cô ý thức
được anh sẽ không quen cô.

Sau khi biết rõ điều này, Chử Điềm cũng cảm thấy mệt mỏi và

chán nản chưa từng có. Cũng chính khi đó, ở quê truyền lên tin tức
ba mẹ ly hôn, cô nghe tin chạy vội về nhà, mẹ thấy cô đã ôm cô bật
khóc.

Chử Điềm kinh hãi, sau khi hỏi rõ ngọn nguồn định đi tìm Chử

Ngật Sơn náo loạn. Kết quả là bị mẹ ôm chặt hai chân, cô còn nhớ lúc
đó mẹ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.