BẦY HẠC - Trang 327

chuẩn bị tốt. Nếu chưa chuẩn bị tốt vậy thì đừng nên ép buộc bản
thân.”

Chử Điềm ngẩng đầu lên, mái tóc rối bù nhìn anh:

“Anh chưa chuẩn bị tốt hả?”

“So với em đương nhiên là tốt hơn một chút rồi.” - anh cười -

“Nhưng hiện tại anh phát hiện hai người thật ra lại không tệ. Tựa
như… bây giờ vậy. Chuyện con cái, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên
đi.”

Chử Điềm phát hiện bây giờ anh quả thật càng lúc càng biết ăn

nói, mà lời nói còn đúng chất anh như vậy. Vốn là cô nhìn thấy Tiểu
Manh Manh, nghĩ đến Từ Nghi rất thích trẻ con, nếu thực sự muốn
thì họ cứ sinh một đứa đi. Bây giờ nghe Từ Nghi nói thế, cô mới biết
anh liếc mắt đã nhìn thấu tâm tư của cô, mà còn suy nghĩ nhiều hơn
cả cô nữa. Một khi đã như vậy thì cô còn rối rắm gì chứ?

Chử Điềm cọ vào ngực anh, ngọt ngào nói được.

Trải qua trận náo động tối qua, ngày hôm sau Chử Điềm không

dậy nổi. Từ Nghi nấu bữa sáng xong phải đi gọi cô, nhưng mặc cho
anh gọi thế nào, cù ở đâu, Chử Điềm cũng không chịu ngồi dậy, rõ
ràng tỏ vẻ giận dỗi. Từ Nghi biết tối qua mình hơi quá đáng, anh cúi
đầu vén mái tóc dài che kín tai cô, kề vào tai nói:

“Trong khu chỉ còn sót lại một chuyến xe cuối thôi, anh đi trước

đây. Em có thể ngủ thêm chốc nữa, sau khi thức dậy thì hâm thức ăn
lại rồi ăn, nghe không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.