BẦY HẠC - Trang 340

hợp pháp, sinh con là chuyện hiển nhiên, họ có lập trường gì để
phản đối chứ. Chỉ sợ là Chử Điềm cũng hiểu lý lẽ này, nên tâm trạng
mới buồn khổ đến thế. Suy nghĩ một lát, Từ Nghi nói:

“Điềm Điềm, chuyện này không nằm trong tầm kiểm soát của

chúng ta. Dù em khó chấp nhận thế nào đi nữa, đứa bé kia cũng là
con của ba và Triệu Tiểu Tĩnh, chúng ta không có quyền can thiệp,
hiểu không?”

Hưởng sự giáo dục nghiêm khắc nhiều năm, Từ Nghi vẫn không

thể gọi Triệu Tiểu Tĩnh là “ả đàn bà kia” như Chử Điềm. Từng câu
nói của Từ Nghi đều có lý, Chử Điềm không thể nào phản bác.
Nhưng trong lòng cảm thấy bức bối một cách khó hiểu, một hồi lâu,
cô thốt ra một câu:

“Cái loại đàn bà như ả, ai biết đứa bé mang trong bụng có phải là

của ông ta hay không?”

Từ Nghi chỉ xem như cô đang giận dỗi thôi, nhưng Chử Điềm nói

xong câu đó, đầu óc lại đột nhiên tỉnh táo. Cô nhìn Từ Nghi nói:

“Nói không chừng thật sự có khả năng này.”

Vẻ mặt Từ Nghi nghiêm túc lại : “Đừng đoán mò, lời này không

thể nói lung tung.”

Dĩ nhiên Chử Điềm biết không thể vô duyên vô cớ đổ oan cho một

người, cô nhớ đến người đi tới bệnh viện cùng Triệu Tiểu Tĩnh mà
cô nhìn thấy lúc sáng nay. Trước đó ở trong xe cô không thấy rõ, về
sau xuống xe lại kinh ngạc chuyện Triệu Tiểu Tĩnh có thai, lúc này
đầu óc tỉnh táo một chút mới nhớ đến người kia. Đó là một người
đàn ông, tuy chỉ thấy bóng lưng nhưng cô vẫn thấy rõ người đó có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.