BẦY HẠC - Trang 350

kia có tằng tịu gì, đứa con này chắc chắn là của Chử Ngật Sơn. Có
điều vẫn không đủ để Chử Điềm hoàn toàn yên tâm.

“Vậy thì làm xét nghiệm là được, dù sao ông ta cũng không quan

tâm đến chút tiền cỏn con này.”

“Là không thiếu tiền thì đúng hơn.” - Triệu Tiểu Tĩnh cười nhạo -

“Có điều không biết ông ta có chịu hay không. Không nói gạt cô,
ông ta ký thác kỳ vọng rất lớn vào cái thai trong bụng tôi, dù sao
cũng là đứa con trai đầu tiên của ông ta. Ông ta có thể vì con trai mà
vứt bỏ người vợ kết tóc, nếu để ông ta nghe thấy con gái ruột chất
vấn con trai mình, liệu ông ta sẽ có cảm tưởng thế nào nhỉ?”

Lần đầu tiên Chử Điềm nghe thấy Triệu Tiểu Tĩnh nhắc đến mẹ

cô, hơn nữa giọng điệu còn có chút hả hê, hay phải nói là càn rỡ. Bên
tai vang ầm lên, cô chống mạnh tay xuống bàn tròn, đến lúc bên tai
yên tĩnh lại mới lên tiếng hỏi:

“Cô nói cái gì?”

Triệu Tiểu Tĩnh ra vẻ “tất cả đều nằm trong lòng bàn tay tôi”:

“Sao đây, cô vẫn không biết à? Cô cho rằng tại sao ông ta lại vứt

bỏ không cần mẹ cô, ngược lại đi lấy tôi? Đúng, lúc đó ông ta đã
ngoại tình, nhưng vẫn chưa từng nghĩ đến việc thật sự ly hôn. Nếu
không phải mẹ cô phát hiện, chủ động cương quyết đòi ly hôn, chắc
là ông ta có thể kéo dài đến khi bà ta qua đời.”

“Cô không được nói đến mẹ tôi.”

Chử Điềm không thể chịu được ả hời hợt nhắc đến cái chết của

mẹ cô như thế. Triệu Tiểu Tĩnh “À”, hoàn toàn không để ý đến lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.