BẦY HẠC - Trang 355

Từ Nghi hoàn toàn không đếm xỉa đến lời bàn tán xung quanh,

chỉ nhìn Chử Điềm với vẻ mặt bình tĩnh đến gần như lạnh lùng.
Giằng co chừng một phút, anh gạt tay Chử Điềm ra, dìu Triệu Tiểu
Tĩnh dậy.

Triệu Tiểu Tĩnh hoàn toàn không ý thức được người đỡ mình là

ai, chỉ lo kêu gào. Từ Nghi sử dụng chút sức lực mới đỡ ả đứng lên
nổi. Còn chưa đứng vững hoàn toàn đã nghe ả ôm bụng kêu đau.
Lúc Từ Nghi đang do dự có cần đưa ả đến bệnh viện hay không thì
một người đàn ông vội vàng lao vào từ bên ngoài, ông ta trợn to hai
mắt quan sát cảnh tượng trước mắt. Tiếng kêu gào của Triệu Tiểu
Tĩnh thu hút sự chú ý của ông ta, người đàn ông thoáng do dự đi
đến đỡ ả. Lần này Triệu Tiểu Tĩnh đã thấy rõ, nhào vào lồng ngực
ông ta, bắt đầu khóc huh u.

Bị mọi người vây xem, bàn tán, người đàn ông cảm thấy vô cùng

lúng túng. Ông ta dùng khẩu hình hỏi Từ Nghi:

“Cô ta sao vậy?”

“Bụng khó chịu, e rằng phải đi bệnh viện khám thử.”

Người đàn ông bật ra một câu chửi thề, nhanh chóng ý thức được

mình lỡ lời, suy tính chốc lát rồi dìu Triệu Tiểu Tĩnh ra ngoài. Từ
Nghi giúp đỡ đưa Triệu Tiểu Tĩnh lên chiếc BMW màu đỏ của người
đàn ông. Lúc trở về tiệm cà phê đã không thấy Chử Điềm đâu nữa.
Trong lòng Từ Nghi biết không ổn, anh không chần chừ một khắc,
đuổi theo Chử Điềm chưa đi được bao xa.

“Chử Điềm” - anh kéo cánh tay Chử Điềm lại - “Em đi đâu?”

Chử Điềm lạnh lùng hất tay anh ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.