BẦY HẠC - Trang 396

“Chuyện này oan cho em mà. Với lại, ở nhà bao giờ cũng là em

đóng vai phản diện, lão Cố vai lương thiện, không đoàn kết đồng
lòng đối ngoại như hai vợ chồng chị đâu. Xem đã ép con thành dạng
gì kìa.”

Phó Dục Ninh đang nói lại cười lên. Tống Khả Như lườm cô em

chồng chỉ giỏi cãi nhem nhẻm này, không thể nào đấu lại Phó Dục
Ninh.

Ăn cơm trưa xong, ngồi thêm một lát rồi hai người từ biệt về nhà.

Từ Kiến Hằng đã đi ngủ, Tống Khả Như không giữ họ lại lâu, chỉ
dặn dò lái xe cẩn thận.

Trên đường trở về, trời đổ cơn mưa rào. Chử Điềm lái xe trong

mưa, chạy chậm chạp. Từ lúc lên xe Từ Nghi chỉ im lặng ngồi ở vị trí
lái phụ, nhìn đăm đăm ra màn mưa tầm tã ngoài cửa sổ. Lúc Chử
Điềm có thời gian liếc nhìn thì anh đã ngủ rồi.

Giấc ngủ này thoáng chốc đã kéo đến tận chiều. Khi anh tỉnh lại

đã là năm giờ. Từ Nghi mở mắt ra, nhìn trần nhà trắng phau, chỉ
cảm thấy đầu nhức như muốn nứt. Tỉnh táo một lát mới ý thức được
đây là phòng ngủ nhà mình. Nghe tiếng mưa rơi lộp bộp trên khung
cửa sổ, anh hoàn toàn tỉnh lại, nhưng hơi lười biếng không muốn rời
giường.

“Dậy rồi hả?”

Giọng Chử Điềm truyền đến từ phía bên, liếc mắt nhìn, anh phát

hiện cô đang mặc bộ đồ ở nhà, dựa vào đầu giường nghịch điện
thoại di động, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã. Ngay sau đó anh lại nhắm
mắt, cất lên một chữ “Ừ” bằng giọng mũi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.