BẦY HẠC - Trang 464

Từ Nghi nói cảm ơn, rất tự nhiên ký tên Chử Điềm vào sổ đăng

ký. Mỗi nét mỗi vạch đều viết vô cùng nghiêm túc. Trả bút lại cho
anh lính gác, anh đột nhiên nhớ ra gì đó, hỏi:

“Chuyển phát nhanh này để ở đây mấy ngày rồi?”

Anh lính gác ngẫm nghĩ:

“Chừng hai ngày rồi ạ. Hai ngày nay không thấy chị dâu ra vào

cửa khu, cho nên vẫn để ở đây.”

Từ Nghi giật thót tim:

“Cậu nói hai ngày nay không thấy cô ấy?”

Anh lính gác gật đầu. Cau chặt mày, Từ Nghi cầm đồ đạc nhanh

chóng trở về nhà. Gấp rút gõ cửa nhà vài cái, bên trong không có ai
trả lời, Từ Nghi lấy chìa khoá ra mở cửa. Sau khi vào nhà, ngay cả
túi cũng không kịp đặt xuống, anh nhìn khắp các phòng, quả thật
không thấy bóng dáng Chử Điềm đâu cả. Trong lòng Từ Nghi khó
tránh khỏi có chút hốt hoảng, bởi vì hôm nay là thứ Bảy, sau một
tuần làm việc, bình thường lúc này Chử Điềm nhất định sẽ ngủ
nướng chưa chịu rời giường.

Đứng sững sờ trong chốc lát, Từ Nghi lấy điện thoại di động ra,

chuẩn bị gọi điện thoại chi Chử Điềm. Lúc gọi được nửa chừng anh
lơ đãng nhìn thấy thứ ở trong thùng rác. Lấy tay gạt ra, phát hiện là
chiếc điện thoại di động đã vỡ tan tành của Chử Điềm. Nắm lấy
mảnh vỡ có lẽ là màn hình điện thoại, Từ Nghi ngơ ngác.

Đặt mảnh vỡ xuống, Từ Nghi thử gọi số của Chử Điềm, quả nhiên

không gọi được. Bất đắc dĩ anh đành gọi cho cô út Phó Dục Ninh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.