BẦY HẠC - Trang 496

kéo theo mấy bộ quần áo đã gấp chỉnh tề phía trên xuống. Cô vội
vàng cúi người nhặt lên, lúc nhìn thấy một bộ trong đó thì khựng lại.

Đó là một bộ quân phục màu xanh da trời, cô rất chắc chắn trước

đây chưa từng thấy trong tủ quần áo. Chử Điềm thoáng nghĩ lại,
ngẩng đầu đếm số thùng đặt trên tủ, quả nhiên thiếu một cái. Chử
Điềm lập tức bừng tỉnh, cũng chẳng quan tâm đến việc nhặt những
bộ quần áo vương vãi dưới đất, chạy khắp các căn phòng, chẳng bỏ
cái nào tìm xem có vật thể lạ xuất hiện hay không.

Cô nhanh chóng tìm được bốn mô hình máy bay trên bệ cửa sổ

phòng ngủ phụ. Chúng chỉnh tề đặt nơi đó, tựa như có thể kéo cần
lái cất cánh bất cứ lúc nào. Trong két sắt có một quyển chứng nhận
màu đỏ, phía trên in sáu chữ lớn mạ vàng: Chứng nhận học viện
xuất sắc. Trong chiếc hộp nhỏ bên cạnh đặt một tấm huy chương
tương ứng. Cuối cùng cô trông thấy cuốn album kia trên giá sách.

Chử Điềm kiễng chân, lấy cuốn album xuống. Cô phủi nhẹ bìa

dưới, chăm chú nhìn thấy mấy chú mèo con đáng yêu trên bìa,
nhưng chần chừ không dám mở ra. Cô cảm thấy nhịp tim mình bắt
đầu gia tốc, cô không nghĩ ra tại sao Từ Nghi lại muốn mở chiếc
thùng đã phủ đầy bụi từ xa xưa này, lại vì sao phải bày trí từng món
một. Có thứ gì đó hiện lên từng nét sống động trong đầu, nhưng cô
vẫn không bắt được đầu mối kia.

Đúng lúc này điện thoại trong phòng khách bỗng vang lên. Chử

Điềm như đột ngột bừng tỉnh khỏi cơn mơ, trái tim đập mãnh liệt,
lập tức chạy đi nghe điện thoại.

“Từ Nghi, mau đến bệnh viện đi, ba con đã xảy ra chuyện rồi.”

Là tiếng của cô út Phó Dục Ninh. Chử Điềm kinh hoàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.