BẦY HẠC - Trang 499

“Ông không muốn sống nữa hả, uống rượu mà còn dám lái xe,

ông cho rằng ông còn hai ba mươi tuổi sao?”

Toàn thân Từ Kiến Hằng vẫn đang đau nhức, làm sao chịu được

bà càm ràm như vậy, vội nháy mắt ra hiệu với Chử Điềm. Chử Điềm
đành phải bất chấp khó khăn bước lên khuyên giải mẹ chồng mình:

“Mẹ, bây giờ ba còn đang bị thương, cần nghỉ ngơi nhiều, chờ ba

khỏe lại mẹ trách ba cũng không muộn mà.”

Tống Khả Như “Hừ”, lườm chồng một cái:

“Trách ông ấy hả? Ông ấy có nghe không.”

Từ Kiến Hằng gượng cười, khóe mắt hằn lên nếp nhăn nhỏ:

“Được rồi, chưa chết mà. Ồn ào gì chứ, la lớn như vậy có cho tôi

ngủ hay không?”

Tống Khả Như bị ông chọc giận không thốt nổi nên câu nào nữa,

dứt khoát phất tay áo ngồi sang một bên, không để ý đến ông.

Đến lúc tất cả đã sắp xếp xong xuôi đã hơn ba giờ chiều. Từ Kiến

Hằng uống thuốc ngủ thiếp đi, ba người phụ nữ vẫn còn chưa ăn
trưa. Tống Khả Như bị hạ đường huyết không chịu đói được, Chử
Điềm liền xung phong ở lại trông Từ Kiến Hằng, để hai vị trưởng
bối đi ăn chút gì trước.

Người vừa đi, trong nháy mắt cả phòng bệnh đã yên tĩnh trở lại.

Chử Điềm cũng thở phào nhẹ nhõm, đi đến bên cửa sổ kéo rèm cửa
sổ ra một khe hở, để ánh nắng chiếu vào. Hôm nay trời đẹp hiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.