BẦY HẠC - Trang 50

“Nhà? Nhà ai?”

Câu hỏi này không giống với tác phong của ông cho lắm. Bình

thường ông không bao giờ vừa mới bắt đầu nói chuyện đã dễ dàng
để lộ cảm xúc, nhưng bây giờ ông đã nói kháy anh ngay từ đầu. Từ
Nghi thoáng cười, giọng điệu rất vững vàng: “Căn nhà cũ ở Đông
Giao, khá gần trung đoàn, con trở về đó rất tiện.”

“Vợ cậu đâu?” – Từ Kiến Hằng hỏi – “Cô ta còn ở Tứ Xuyên à?”

“Về rồi. Cũng vừa trở về không bao lâu.”

“Không bao lâu là bao lâu?”

“Một hai tuần thôi.”

Anh cố ý nói dối, chủ yếu là không muốn để cho ba mẹ, nhất là ba

anh biết con dâu của họ đã trở về lâu như vậy nhưng cũng không
đến nhà thăm viếng họ để rồi khó chịu. Thật ra trong lòng anh biết
rõ, Chử Điềm rất muốn đến nhà thăm họ. Tuy cô hơi đỏng đảnh
nhưng vẫn biết lễ nghĩa. Cô cố ý đơi anh đi chung có lẽ là vì trong
lòng cô cũng có chút sợ hãi nhất định với gia đình anh.

“Một hai tuần?” – Từ Kiến Hằng nhướng mày – “Vậy một tháng

trước người tôi thấy là ai?”

Từ Nghi nhìn ông: “Ba có ý gì?”

Từ Kiến Hằng dựa vào lưng ghế, cả người thả lỏng đi rất nhiều:

“Một tháng trước tôi nhìn thấy vợ cậu trong công ty. Chắc là đến
phỏng vấn, khoảng thời gian đó công ty đang tuyển người. Cô ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.