BẦY HẠC - Trang 553

thấp đầu hôn một cái lên môi cô.

Phản ứng đầu tiên của Chử Điềm là muốn đẩy anh ra, nhưng phía

sau anh có gì đó cản trở, đó là chiếc bàn đặt giữa hai giường, cô hoàn
toàn không đẩy anh được. Ở trên chiếc giường nhỏ thế này, hai cánh
tay cô chống lên lồng ngực anh, eo thì bị anh giữ chặt, trốn cũng
không trốn được.

Sự chống cự của cô kích thích anh gồng sức nhiều thêm, cánh môi

bị hôn đến râm ran, đầu lưỡi cũng như sắp bị cắn nát, mút một cái
liền đau đến muốn rơi nước mắt. Chử Điềm nhỏ giọng thở hổn hển,
cảm nhận được nụ hôn của anh nồng cháy đến độ có thể thiêu đốt
người ta, không bao lâu tim liền đập rộn rã, cảm giác thở không ra
hơi.

Cô nhỏ giọng kêu “ưm”, khẽ đấm Từ Nghi vài cái, một lát sau

mới dần dần được buông ra. Anh thỏa mãn hôn lên mặt, sau tai và
chiếc cổ trắng ngần của cô. Cô khẽ thở hổn hển trong lòng anh, trong
giây phút ấy trong phòng chỉ còn tiếng thở của hai người.

Sau khi Chử Điềm khôi phục lại, giận quá đá Từ Nghi một cú.

Anh không rên rỉ không nhúc nhích, lại càng ôm cô chặt hơn.

“Anh… lúc nào cũng vậy.”

Cô giận cũng không biết mắng anh thế nào, bao giờ cũng là hôn

cô, bắt nạt cô mà chẳng mảy may báo trước như vậy, cô không có bất
cứ chuẩn bị gì, mỗi lần đều rất thảm hại.

“Anh nhớ em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.