BẦY HẠC - Trang 577

Chử Điềm vừa nghe tin này, tim lại thót lên:

“Vậy là đi đâu?”

Từ Nghi nhìn Chử Điềm, định lau giọt nước mắt nơi khóe mắt cô

nhưng lại bị đẩy ra không chút nể tình. Không có cách nào, anh
đành nói:

“Hôm nay sư bộ vừa ra lệnh, cử anh đi Lục Chi bồi dưỡng, thời

hạn là một năm rưỡi.” - quan sát vẻ mặt Chử Điềm, anh lại bổ sung -
“Là Lục Chi ở ngoại ô thành phố B, cách khu gia thuộc của chúng ta
chỉ nửa giờ. Lộ trình gần, mà bình thường thời gian cũng dư dả hơn
một chút.”

Chử Điềm bị sự việc đột nhiên rơi xuống làm choáng váng, cô ngơ

ngác hỏi:

“Anh đồng ý rồi hả?”

“Anh nói suy nghĩ hai ngày.” - anh nói - “Bởi vì bên dượng út có

một viện nghiên cứu cũng đang tuyển người, lúc trước khi anh đi
học đã từng theo dượng làm nghiên cứu tương quan, từng viết hai
ba bài, nên dượng hi vọng anh có thể đến đó.”

“…”

Chử Điềm nhìn chồng cô, không biết phải nói gì.

Từ Nghi nhìn dáng vẻ cô trố mắt vô cùng muốn ôm cô hôn vài cái.

Có điều suy nghĩ đến tình huống đặc biệt trước mắt của cô, anh
đành nhịn xuống. Anh lau nước mắt trên mặt cô, dịu dàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.