BẦY HẠC - Trang 639

đầu lại nhìn thấy Từ Nghi vẫn đứng ở cửa. Thoáng chần chừ, bà đi
đến hỏi anh- “Cậu… có muốn vào thăm nó không?”

Từ Nghi bước lên hai bước, rồi bỗng dừng lại. Anh nhìn Chương

Hiểu Quần, vẫn có chút do dự: “Cháu… như vậy có được không?”

Chương Hiểu Quần cười cười: “Không có gì đáng ngại.”

Từ Nghi bỗng có chút khẩn trương, anh nắm chặt hai tay, cất

bước vào phòng bệnh. Ngoài dự liệu của anh, giờ phút này Mạnh
Phàm đang nằm trên giường ngủ say, không hay biết gì về việc anh
đến. Trong nháy mắt nghe thấy hơi thở đều đều kéo dài của cô ấy,
Từ Nghi thật sự thở phào nhẹ nhõm, bất giác bước chậm lại, ngay cả
hít thở cũng nhẹ nhàng hơn.

Chương Hiểu Quần đưa chiếc ghế cho anh, thấy anh dè dặt như

vậy liền nói: “Ngồi một lát đi. Cậu yên tâm, bình thường nó sẽ
không thức giấc đâu.”

Từ Nghi biết mình đã thận trọng quá đáng, gần như có chút ngại

ngùng ngồi xuống ghế. Anh đặt hai tay lên đầu gối, khắc chế sóng
ngầm mãnh liệt trong lòng. Anh nhìn Chương Hiểu Quần vội vàng
rót nước cho mình, vội cản lại: “Dì, dì đừng vội, cháu không khát.”

Chương Hiểu Quần cũng không biết tiếp đãi thế nào, nghĩ ngợi

vẫn đưa nước cho anh, nhìn thấy anh nhận lấy. Thật ra trong lòng bà
ta cũng có chuyện muốn nói với anh, nhưng đó giờ chanh chua
khiến bà không biết nên cất lời thế nào. Lời nói quấn vài vòng nơi
đầu lưỡi, cuối cùng vẫn nuốt xuống bụng. May mà lúc này có một y
tá đến tìm bà ta, Chương Hiểu Quần nhìn Từ Nghi một cái, bảo anh
trông giúp Mạnh Phàm chốc lát rồi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.