BẢY NĂM SAU - Trang 120

Rồi nói với tay bảo vệ bằng giọng đồng lõa:

- Ngoài Walmart ra, cô ấy chẳng biết đến đâu cả. Cô ấy cứ nghĩ quầy thu

ngân ở đâu cũng nằm dưới tầng trệt.

Anh ta chẳng tin lời tôi lấy một giây, nhưng không khí lễ hội đang tràn

ngập trong cửa hàng và giờ rõ ràng anh ta cũng chẳng thích bực mình. Tôi
đề nghị sẽ thanh toàn túi đựng mỹ phẩm này và quên vụ này đi. Rồi tôi nói
với sang cô gái:

- Em sẽ trả anh sau, Madison!

- Thôi được, thôi được, nhân viên bảo vệ lẩm bẩm với vẻ uể oải.

Tôi mỉm cười vì đã được thông cảm rồi theo anh ta tới tận quầy thu ngân.

Tôi thanh toán nhanh chóng, nhưng khi quay lại, người đẹp không quen biết
đã biến mất.

o O o

Tôi đi thang cuốn theo chiều ngược lại, bước bốn bước một xuống dưới,

băng qua quầy đồ chơi rồi xô mấy cậu nhóc để lao ra phố 34. Trời đang có
tuyết rơi nặng hạt.

Cô ấy đi lối nào được nhỉ? Bên phải? Bên trái?

Năm mươi năm mươi. Tôi quyết định đi về bên trái. Tôi không kịp đeo

kính, vốn cận lòi mắt ra, tôi sẽ không bao giờ tìm thấy cô ấy đâu, chắc chắn
thế.

Trơn không khác gì sân patin, mặt đường rải nhựa đã bắt đầu bị phủ giá.

Đang mặc áo măng tô và cầm mấy cái gói lỉnh kỉnh, tôi khó mà chạy cho
được. Bất chấp dòng xe qua lại, tôi lao xuống lòng đường để tránh đám
đông, nhưng dòng xe cộ nhanh chóng khiến tôi hối tiếc vì đã làm thế. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.