BẢY NĂM SAU - Trang 149

Ông chủ sạp báo chùi cặp kính mắt bằng vạt áo sơ mi rồi chỉnh nó lại

ngay ngắn trên mũi.

- Tôi nhìn không rõ lắm, ông than vãn. Màn hình bé quá.

- Ông xem lại lần nữa nhé, làm ơn.

Đám đông dày đặc. Không khí náo nhiệt và ồn ã, Sebastian bị xô đẩy

nhiều lần. Chen chúc trên đoạn vỉa hè trước lối ra trạm tàu điện, đám đông
những kẻ bán hàng rong lợi dụng chiếm lĩnh luôn mặt đường lát đá giăm
nện phía trước quầy báo. "Marlboro! Marlboro! Ba euro! Ba euro!" Điệp
khúc rao hàng của họ khiến người ta ong cả đầu.

- Xin lỗi, chuyện này chẳng gợi cho tôi điều gì cả, ông chủ sạp báo vừa

nói vừa trả lại điện thoại. Nhưng anh cứ để lại số điện thoại cho tôi. Tôi sẽ
hỏi Karim, người làm của tôi, xem liệu cậu ra có nghe được điều gì đó
không. Chính cậu ta là người đóng ki ốt vào các thứ Hai mà.

Để cảm ơn ông giá, Sebastian rút ra tập tiền rồi đưa cho ông 50 euro,

nhưng ông già cũng có tự trọng chứ.

- Anh cất tiền đi. Và đừng có đi lang thang ở đây nữa, ông già vừa

khuyên nhủ anh vừa hất cằm về phía đám ngưới mờ ám đang lượn lờ quanh
ki ốt.

Sebastian chìa cho ông danh thiếp trên đó đã gạch chân số di động của

anh rồi viết thêm tên và tuổi con trai anh.

- Nếu vụ tấn công đã được ghi hình lại, ông chủ sạp báo nói tiếp, đội an

ninh ngành đường sắt sẽ có mặt ngay tức khắc.

- Có đồn cảnh sát nào ở gần đây không?

Ông chủ sạp báo bĩu môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.