BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 15

đánh cô, nhốt cô, mẹ kế không ai tốt lành cả, cô vừa sợ vừa ghét, lúc ấy lại
còn nhỏ nên phải nghe theo ba, ở nhà với dì có cái gì ngon cũng cho cô, tối
lại quạt cho ngủ, dần sau này sinh thằng Còi ra vẫn đối tốt với cô, lớn lên
chút thì ba mất, cô gọi bà là mẹ, đến bây giờ thương bà quá nên cô cắn răng
gật đầu

“Cái mạng tôi có mất thì bà ráng mà nuôi dạy thằng Còi cho tử tế, 100 cây
vàng đó để dành mà làm ăn, bà mà còn đánh bài nữa tôi chết cũng không
yên lòng! “

Bà trốn trong góc nhà rồi khóc, cô cúi mặt xuống gối mà khóc nức nở, tuổi
18 chưa có mối tình nào, gái ở làng toàn là mai mối cưới hỏi, cô cũng chỉ lo
làm lụng kiếm ăn, đùng ra cái bây giờ phải đi lấy chồng, mà còn là lấy
người chết nữa, cô vừa khóc vừa tủi

Nghe bảo cô gái được chọn kia sinh cùng ngày cùng tháng với cô, mẹ của
nó phải van xin lắm nhà họ Hoàng mới chịu đổi cô dâu, hôm người ta đến
búi tóc thay đồ cho cô rất đông, nhà họ giàu lắm, người khiêng kiệu cũng
hơn chục, người búi tóc trang điểm cũng hai người, toàn mặc quần áo đỏ,
cô ngồi thất thần rồi chờ giờ đẹp lên kiệu khiêng về, sáng ấy kiệu đến thôn
Vĩnh Hà thì chợt nghe thấy tiếng kèn trống đám ma, cô mở màn ra vừa rải
tiền vừa nhìn qua cái tấm ảnh của người chết, cô giật mình vì tấm ảnh đó là
người con gái hôm đến nhà cô, nói đúng hơn là cô gái đã được tráo với cô,
là người bắt cô đi gả thay, mới đây thôi tại sao cô ấy lại chết, cô nhìn kĩ rồi
chợt lạnh người, ngày cô gả đi thay cho cô ta lại là ngày cô ta chết, trời ơi,
nếu cô ta ngay từ đầu đã chịu gả đi thì có phải chết không? Cô ớn lạnh tay
run tun vừa rãi tiền vừa lầm bầm

“Nam mô…mong cô ra đi thanh thản! “

Nói rồi cô chợt nghe người bên tai có mấy người bàn tán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.