BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 214

Lúc ấy trước mặt nhiều người nên cô đẩy cậu ra, cậu nhìn cô, trong giây
phút ấy chợt có một giây hụt hẫng, cô cúi đầu chào quan rồi bước ra ngoài.
Lúc ấy nơi đó lại chẳng khác cái chợ là bao, ồn ào và lộn xộn, cô thấy mọi
người chỉ trỏ vào mặt cô, nói rất nhiều, còn đại loại như kiểu cô làm gì mờ
ám hại con Oa không bằng. Tự nhiên nó vật ra đất, cô đây còn muốn nghe
xem tốt cuộc là con Oa nói gì. Cái chuyện đánh A Tỳ thật ra không như nó
nghĩ, và cả chuyện tiểu thư Huệ của nó, thật sự là nó hiểu sai ý rồi. Cô vừa
bước ra được hai bước đã chóng mặt hoa mắt, tay vịnh vào cái cột mà mồ
côi lạnh toát. Lát sau thì ngã vật ra luôn, cậu thấy thế thì đỡ cô lên, bế ra xe,
mặc kệ bao nhiêu người nhìn theo. Cậu đặt cô vào xe ngựa rồi quay lại nói
với quan.

“Chuyện này đã rõ ràng rồi đó, tôi xin phép cho chị dâu về, vì sức khỏe chị
ấy không được tốt!”

Quan nhìn nhìn rồi suy nghĩ, lát quan gật đầu luôn, cậu mỉm cười cái rồi
quay lại xe, quan nhìn qua đám người kia rồi nói:

“Mời thầy lang cho cô ấy, còn mấy người, chuyện đứa trẻ này phải ở lại xét
xử thêm. Nếu thật sự nó bị té chết thì mới được về, không thì phải ở lại
điều tra!”

Đang ngồi trêи xe ngựa, cô mở mắt nhìn cái rồi ngồi dậy, thấy cậu nhìn
chăm chú vào mình thì mới quay mặt đi chỗ khác. Cô im lặng như vậy cho
đến khi về đến nhà, cô được cậu đỡ xuống, vừa vào tới cửa cô đã dừng
chân lại, mắt cô đảo quanh rồi ngây người ra đó, cậu liền thắc mắc hỏi:

“Chị sao thế?”

“À không sao!”

Cô bước đi vào, cậu mở cửa không thắc mắc gì nữa. Cô đứng đó suy nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.