BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 231

“Sợ gì?”

Cô hét lên một cái, người bị giật mình đập mạnh vào bức tường phía sau,
thấy con Kim Nhã nhìn cô cười, nó nói

“иɦũ ɦσα Nụ mời chị ra ăn sáng!”

Nó nói xong thì bỏ ra ngoài, cô nhìn xuống cái chân nó mà chợt lạnh gáy,
cô thấy nó đi cứ nhón cái gót lên, chỉ đi bằng đầu mấy ngón chân. Cô im
lặng rồi thầm ớn óc lạnh, cô hay nghe người ta bảo trẻ con hay đi nhón gót
thì sẽ chết yểu, cô nuốt nước bọt cái rồi bước xuống giường.

Cô tắm táp thay y phục ra, hôm bình thường thì một lát là xong, hôm nay
vết thương nó hành xác, cô tắm rất lâu mới xong. Lúc ra ngoài cô liền nhìn
qua phòng của mấy đứa trẻ, sáng tụi nó ăn riêng, trưa chiều gì cũng ăn
riêng, nên ăn bên ngoài chỉ có cậu Cảnh Minh và cô, иɦũ ɦσα Nụ chăm tụi
nó ăn rồi lại ra trông cô và cậu ăn. Cô lướt ngang thấy đứa nào cũng ăn
cơm ngon lành, chỉ có con Kim Nhã là ngồi một góc, cô lướt qua phòng nó,
chợt đi được mấy bước thì có cảm giác nó quay lại nhìn cô, cô quay ra sau
thì đúng thật, nó đang nhìn cô chăm chú, không biết ánh mắt đó có ý nghĩa
gì, cô nghe иɦũ ɦσα Nụ kêu ra thì không để ý nó nữa. Cô đi ra ăn sáng,
trong đầu vẫn đầy sự nghi ngờ về con Kim Nhã nhã này, cô ngồi vào bàn
ăn, vừa ăn vừa im lặng, thấy cậu ngồi đối diện trêи cổ tay và cổ có mấy vết
đỏ, cô nhìn kĩ hơn mới thấy, trêи hàm và mặt cậu cũng có, cô liền hỏi:

“Mặt cậu sao vậy?”

Cậu ngẩn mặt ra, cô lấy đầu đũa chỉ vào cổ tay cậu.

“Mấy vết đỏ này!”

“Muỗi đốt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.