BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 29

Chợt phía sau có rất nhiều ánh mắt màu đỏ sáng lên trong đêm, chớp chớp
rồi đi lại, tà áo phấp phới nhưng chẳng thấy bàn chân hay giày dép đâu, cô
ngẩn mặt lên mà nhìn, họ vừa đi lại vừa cười, tiếng cười ồ ồ vang lên,
người phụ nữ cụt đầu kia đứng dậy, tay giơ ra vuốt tà áo rồi đi thụt lùi lại
đằng sau lưng, biến mất trong đêm tối, và cả những tiếng cười cũng dần
nhỏ đi, chỉ nhìn sơ qua trang phục đã biết nhà họ thuộc dòng họ nào, bộ áo
dài đặc trưng của nhà họ Hoàng luôn luôn có thêu con phượng hoàng dưới
tà, và có chữ Hoàng trêи cổ áo, cô nuốt nước bọt cái rồi đứng lên, một tay
vuốt mồ hôi một tay cầm cái đèn lồng lên, cô vừa bước đi được hai ba bước
thì chợt có tiếng kêu

“Ê…!”

“Ê…”

Cô dừng lại rồi quay mặt lại, soi cái đèn xuống đất rồi nhìn, tiếng kêu phát
ra dưới đất, chẳng hiểu sao giây phút ấy cô lại can đảm như vậy, cô dùng
tay bươi từ dưới đất lên, một cái hộp tròn tròn giống như là một hũ đựng tro
cốt người chết, cô nhấc nó lên rồi nói

“Ai…ai vậy!”

“Thả tao ra, tao giúp mày ra khỏi đây!”

“Thả tao ra!”

Cô không biết là ma hay quỷ, sống trong cái hũ này thì chắc là không phải
người, cô không dám mở nắp, nhưng nghe câu tao giúp mày thì lại chần
chừ

“Nói dối à, lừa tôi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.