BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 416

Nó nói giọng giễu cợt, cười rất hả hê vui sướиɠ, cô nuốt nước bọt cái rồi
nói:

“A Tỳ à… em về phòng ngủ đi!”

Nó liền cào vào cánh cửa rồi gào thét lên gầm gừ:

“Thiếu phu nhân có biết… ở dưới đó rất là lạnh không? Thậm chí tôi còn
không có bộ y phục đàng hoàng để mặc, tôi vừa đói vừa lạnh, thiếu phu
nhân cho tôi vào đi!”

Nói rồi nó cầm vào cánh cửa kéo rầm rầm, cô bấu vào cây nên nghiến răng.
Biết thật sự là Tiểu Oa rồi, cô nói như quát:

“A Tỳ à, ta bảo em về phòng rồi mà? Ta cần nghỉ ngơi!”

“Thiếu phu nhân cần nghỉ ngơi thì thân tôi tớ như tôi không cần nghỉ ngơi
sao? Tôi cũng là con người mà!”

Một cái rộp, cô cảm nhận được cánh cửa đã bị gãy và nó đã được mở ra, cô
cầm chắc cây nến trong tay, tay kia cầm một con dao sắc mà cô đã giấu nó
dưới gối đề phòng A Tỳ mỗi đêm. Hôm nay nó không đóng kịch trước mặt
cô nữa thì chính thức đã muốn giết cô rồi, không cần nói gì nữa, chỉ cần nó
xông vào mà thôi!

Cô hít một hơi sâu, chân chạy nhanh lại cửa, nó liền kéo cửa rốp một phát
nữa, cô trợn mắt lên rồi nép vào một bên. Nó phóng vào trong như một mũi
tên, lúc ấy cô mở to mắt ra nhìn cho kỹ hết sức vào mái tóc xỏa dài ra của
A Tỳ, cô liền nhếch mép cái rồi nắm lấy tóc nó. Một cái xoẹt nhanh chóng,
cô cắt phăng đi đuôi tóc của nó, sau đó quăng xuống đất, Cô ném cái nến
xuống nhúm tóc đó, chẳng hiểu tại sao nó lại cháy bừng lên dữ dội. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.