BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 414

có người bị ma nhập đến độ thần trí không ổn định. Cô không biết khi nào
bà Hậu mới về tới đây, trước khi bảy ngày hết, cô lo A Tỳ sẽ chịu không
nổi. Cô nhìn nó im lặng, bà Hoàng định chăm sóc cô chu đáo để ăn được
ngon miệng hơn à? Cô gạt bỏ đi cái suy nghĩ ấy đi, cô thấy nó lau chân cho
cô rồi bưng cái chậu đi ra ngoài, cô liền đóng cửa lại. Nhìn bóng nó lặng lẽ
đi trong màn đêm mà cô nổi hết da gà, nó cứ chầm chậm đi, lặng lẽ như
một bóng ma, lại còn huýt sáo nữa. Cô ớn lạnh cài cửa lại luôn.

Cô lên giường ngồi co ro trêи đó, miệng lầm bầm:

“A Tỳ à, ta xin lỗi em nhé, ta thật sự không nghĩ ra cách nào giúp em bây
giờ.”

Cô không thể để nó ngủ chung để rồi cứ phải phập phồng lo sợ, để lỡ
không may nó đâm một phát vào cổ họng thì lại chết oan. Cô ngồi đó đợi
chờ, lát sau đúng như cô đoán, nó đã quay về đến phòng. Cô ngồi nép vào
cái màn trêи giường, mắt chợt đảo quanh qua cái khúc vải được treo trêи
trần nhà, rồi quay qua nhìn ra cửa, cô thấy có một bóng đen đứng ở đó, tay
gõ cộc cộc vào cánh cửa rồi cất tiếng gọi:

“Thiếu phu nhân à, mở cửa ra đi!”

Cô nhìn nó chăm chú, cái bóng đen ấy rõ ràng là hai người, một người cao
một người lùn, thân hình của A Tỳ rất nhỏ con nên cô nhớ tới hình dáng
của Tiểu Oa, so với A Tỳ thì có lẽ cao hơn một chút. Cô thở gấp rồi nhìn
nó, nó vẫn gõ tay vào cánh cửa, cô liền nói:

“Ta không muốn ngươi ngủ ở đây nữa!”

Cô nói xong thì chợt nó ngừng gõ, lát sau nó im lặng rồi chợt nó cười hi hí,
cô nghe mà sởn cả da gà. Cô nghe nó nói như nghiến răng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.