BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 412

Cậu không biết nói sao cho cô hiểu, có ý nhưng không nói nên lời. Thấy
vậy, cô liền hỏi:

“Vậy thì cậu đừng đi là được chứ gì.”

Cậu nhìn thẳng vào mặt cô, đôi mi khẽ rung động, môi mím lại.

“Tôi không thể ở đây được nữa.”

Cô mỉm cười gượng gạo, thì ra là cậu không muốn ở đây, hình như cô đã
nói ra một câu không nên nói. Thật vớ vẩn mà, cô có tư cách gì mà giữ cậu
lại? Trước giờ cậu cũng đã bảo vệ cô không ít lần, hình như là quá giới hạn
rồi.

Cô gật đầu rồi từ từ nói:

“Vậy cậu có thể…”

Chưa nói xong cậu đã chen vào.

“Tôi sẽ mời bà Hậu về cho chị!”

Nói xong cũng ngay ý cô muốn nói, cô liền gật đầu rồi thôi, quay người lại
đi về phòng. Cậu đứng đó nhìn theo cô mà cặp mắt cậu mang một nỗi u
buồn không tả được, cậu đợi cô đi khuất rồi mới quay lưng lại. Trưa đó cậu
đi luôn, ra khỏi cửa bà Hoàng còn tiễn cậu một đoạn, cậu ngó vào xem mà
không thấy chị dâu ra, biết chị không ra nên cậu đi luôn. Tối đó cô ngồi
trong phòng mà thất thần, cậu đi rồi căn nhà này lạnh đi như mùa đông vậy,
những cơn gió lướt qua khiến cô run lên cầm cập theo những nơi thở lạnh
lẽo của buổi đêm. Căn nhà này khi mặt trời lặn thì nó lại lạnh như nghĩa địa
vậy. Tối đó A Tỳ lấy nước ấm vào cho cô rửa chân, cô càng lúc càng cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.