BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 447

mình nhanh chóng bế nó dậy. Cô vừa khóc vừa gọi:

“A Tỳ à, em đừng chết! Em đừng có chết mà!”

Cô nhìn vào gương mặt sưng tím tái của nó mà trái tim đau như cắt, nhà họ
Hoàng này đúng là nơi nguy hiểm, cả A Tỳ ngây ngô cũng bị người ta hại
mặc dù nó chưa bao giờ làm hại đến ai. Cô mếu máo rồi bế nó về phòng,
mấy người ở đó ai nấy đều bất ngờ, bà Hoàng quay qua nhìn mà cặp mắt bà
ánh lên tia sắc lẹm. Tiểu thư Ánh Dương nhấp một ngụm trà, nhếch mép
lên cái rồi quay qua nhìn bà Lệ Hoa, bà ấy chợt nhíu mày rồi nói:

“Đúng là không xem ai ra gì mà, nó muốn ở là ở, đi là đi thôi, đúng là
không có phép tắc gì cả! Sao cái nhà này lại cưới phải một đứa như nó chứ,
không chết quách theo sáu đứa trước cho rồi đi?”

Vừa nói tới đó tiểu thư Ánh Dương liền im lặng, mắt nhẹ nhàng đảo qua
nhìn bà Hoàng, bà Hoàng lại đảo đôi mắt đầy sát khí qua nhìn bà Lệ Hoa.
Cảm nhận được bản thân mình đã lỡ lời, bà ấy ngậm miệng lại rồi giả vờ
nhìn đi chỗ khác. Bà Hoàng đứng dậy, liếc bà Lệ Hoa cái, ý bảo bà ấy ăn
nói cẩn thận, cái miệng có thể sẽ liên lụy cái thân, ở nhà họ Hoàng ăn nói
xằng bậy đồng nghĩa với việc mất mạng. Cả đám người đồng loạt đứng dậy
chào bà Hoàng, họ cúi đầu xuống sát chào bà, bà chỉ lặng lẽ rời đi. Mọi
người tản ra hết rồi sau đó ai lại làm việc nấy, chỉ có tiểu thư Ánh Dương là
đứng đó nhìn theo bóng của bà Hoàng. Nhẹ nhàng mỉm cười, cô ấy liếc
nhìn qua cái ghế trêи đó, chỗ hằng ngày bà Hoàng vẫn ngồi, chợt ánh mắt
cô ấy sáng lên rồi quay mặt lại đi ra ngoài. Lát sau cô thấy có một người
đàn ông chợt hớt ha hớt hải chạy vào, cô nhận ra người đó, bèn nhẹ nhàng
đến chào hỏi.

“Xin chào thầy lang Nguyễn ạ.”

Thấy tiểu thư kính cẩn chào mình, ông ấy cũng dừng chân lại rồi chào đáp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.