BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 452

Thục, chợt cảm thấy buồn mang mác.

Bà đi vào, vừa đi vừa cúi đầu thở dài, lát đến cửa bà còn chưa dám vào mà
đứng đợi ở đó một lát. Bỗng cánh cửa từ từ mở ra, Hoài Thục đứng trước
mặt bà, ánh mắt âm u, bà cố chấn chỉnh lại rồi hỏi:

“Sao rồi?”

“Bà Hậu!”

Cô gọi bà một cách chắc nịch, chợt bà gật đầu đón nhận câu hỏi.

“Cô muốn hỏi gì?”

“Bà biết cách cứu A Tỳ không? Bà là pháp sư mà chằng lẽ lại không có
cách nào sao?”

Bà Hậu chợt thở dài rồi nói:

“Không! Sống chết là chuyện của trời, nếu cô muốn thay đổi đi những thứ
gọi là luật lệ, căn bản sẽ làm rối loạn đi vòng tuần hoàn của tự nhiên, như
vậy chỉ khiến cô nhận lấy hậu quả sau này. Tôi khuyên cô tốt nhất cô nên từ
bỏ đi.”

Bà vừa nói xong, cô chợt buông thõng cánh tay xuống, nhắm mắt lại cố
không khóc nữa. Cô nhớ đến gương mặt thanh thoát hiền lành của A Tỳ,
nhớ đến giọng nói của nó, nhớ đến nhưng ngày qua nó luôn vui vẻ bên cạnh
cô, nhớ đến lúc nó lo cho cô mà khóc lóc. Bây giờ thấy nó nằm im trêи
giường thế kia mà không giúp gì được, nước mắt cô cứ tuôn hoài không
thôi.

Cô quay lại nhìn nó thêm một lần nữa, bà Hậu ở phía sau nhìn cả hai người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.