BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 511

A Tỳ chợt quay mặt qua nhìn bà, lời nói có chút run rẩy:

“Đúng là tôi có lên xem, nhưng tôi không thấy ai cả!”

“Không đúng, rõ ràng tôi nhìn thấy bóng dáng ai đó đứng trêи đồi mà!
Không có ai thật sao? Vậy ai là người bắn ra mũi tên đó?”

A Tỳ chợt trốn tránh ánh mắt của bà như không dám trả lời, giống như
đang che giấu cái gì đó. Lúc ấy bà Hậu chợt giật mình, cơn lốc xoáy dưới
đáy sông vẫn đang ào ào, vậy mà bà lại thấy một bóng người đen đen nhảy
xuống nước, một cái dứt khoát, lại còn giống y hệt cái bóng đen đứng trêи
đồi lúc nãy. Chợt bà nhóm người lên cao hơn một chút để có thể nhìn rõ
hơn, nhưng bà chỉ thấy một bóng đen nhảy tọt xuống, ngoài ra chẳng thấy
gì cả. Lốc xoáy thì vẫn đang điên cuồng xoáy, lúc ấy bà vẫn còn lo lắng,
nhưng lại có thêm một cảm giác gì đó rất khó tả.

Bà rất tò mò người đó là ai, chợt bà ấy chợt đưa tay bóp mạnh lên tim, bà
đau đớn, cảm giác rất quen thuộc, như kiểu vừa gặp lại người thân quá cố
đã lâu. Thật sự không nói nên lời, và cả cái mũi tên lúc nãy. Bà nhớ lại mà
nước mắt bà vẫn không ngưng được, một hình ảnh hiện lên trong đầu bà.

“Gia Minh! Cháu tập cho đàng hoàng, nếu không thì Dì sẽ không cho con
đi săn đâu!”

“Cháu đã bắn giỏi lắm rồi đó! Cả Cảnh Minh siêu tài giỏi của Dì còn bắn
hụt mất ba phát, cháu hụt có một phát, thế mà vẫn phải tập à? Cháu muốn
đi tìm tổ chim, bắn cái này chán muốn chết!”

Nói rồi Gia Minh liền quăng cái cung xuống đất, Cảnh Minh bên cạnh nhìn
qua bà Hậu một ánh mắt ngơ ngác. Nó mỉm cười nhẹ nhàng cái rồi ngoan
ngoãn lại chỗ mấy cái tên bắn bị hụt nhặt lên, nhổ mấy cái dính vào bia rồi
cất đoàng hoàng vào rổ, còn cẩn thận treo cái cung tên lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.