BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 514

nữa. Cô mở mắt ra. Chợt thấy người đó buông tay ra, tay nắm kéo cô cái
cho cô vọt lên mặt nước. Thân thể người đó từ từ chìm xuống đáy, cô chớp
mắt cái rồi nhìn vào mặt người đó, một thanh niên cao lớn. Sau đó một cơn
nước cuốn người đó đi mất, cô chỉ nghe vỏn vẹn hai chữ.

“Cố lên! “

Sau đó cô nổi lên mặt nước, rồi tay đập loạn xạ lên mặt nước. Nghe thấy
tiếng bà Hậu gọi thất thanh, cô bơi vào, vừa tới bờ đã cảm thấy lồng ngực
tức tối, một cảm giác nặng nề đè lên trái tim. Chợt cảm giác tanh tưởi xộc
lên vòm họng, rồi máu từ chảy ra. Cô nằm trêи lưng bà Hậu cố hết hơi sức
tàn nói:

“Bà Hậu à! Ở dưới hồ có một người con trai đó. Người đó bảo vệ tôi!”

Nói xong cô đã rơi vào trạng thái miên man tiếp. Bà Hậu vừa chạy vừa đổ
mồ hôi, lát sau nghe Hoài Thục nói mà trái tim bà quặng thắt.

“Hoài Thục à, cô phải cố lên, chúng ta thành công rồi, đừng bỏ cuộc có
được không? “

Bà chạy càng lúc càng gấp rút. Lát sau ra khỏi cái mảnh đất đó lập tức cô
tỉnh lại, giống như rời khỏi nơi đầy chướng khí. Người cô minh mẫn lại rất
nhiều, cô liền nói:

“Bà Hậu à, bà bỏ tôi xuống đi!”

Nói rồi bà ấy dừng chân, mặt mũi lấm lem mồ hôi. Cô liền giơ tay ra cho bà
coi, chứng tỏ bản thân không sao, vẫn còn tỉnh táo.

Bà Hậu đặt cô ngồi xuống cạnh một gốc cây, cô dựa vào gốc cây thở dốc.
Quay mặt qua nhìn cái hũ trêи tay A Tỳ, chợt óc cục nổi dọc cả xương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.