BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 524

mắn lắm mới biết được sự thật này, nên chúng ta có thể sẽ minh oan được
cho Hoài Thục. Nếu chúng ta có thể nói trái tim này thuộc về một trong
những tiểu thư này, họ sẽ không tin, nhưng nếu cả mười hai người đều
không có trái tim, họ nhất định sẽ tin!”

“Nhưng nếu ngày mai quay lại bầy cá ấy ăn hết thịt của các vị tiểu thư ấy
thì sao?”

“Không thể đâu! Cá đó cũng chỉ là cá thường, không phải cá tinh như bà
Dung đâu, không thể nào ăn hết sau một đêm được!”

“Vậy thì tốt quá!”

A Tỳ mừng rỡ, nắm tay bà Hậu hai người đi nhanh về nhà, tối đó bà Hậu
hỏi thăm mà không ai dám nói chỗ bà Lệ Hoa nhốt Hoài Thục. Bà có lấy
tiền ra dụ dỗ hay có dùng uy quyền thì họ vẫn không dám nói. Họ cứ quỳ
lạy dập đầu xuống đất xin bà Hậu tha cho họ, họ khóc lóc van xin, nghĩ họ
cũng có nổi khổ riêng, bà cũng không chấp nhặt làm gì. Nhưng nhà họ
Hoàng bao la rộng lớn, có tìm mỏi mắt cũng chưa chắc tìm ra cô, bà đang
nhíu mày suy nghĩ thì chợt nắm tay A Tỳ nói:

“A Tỳ à…à…tiểu thư Hoàng Hoa! Cô giúp tôi qua thôn Vĩnh Hà, mời cậu
Cảnh Minh về đây gấp, tôi sợ họ sẽ dùng cực hình tra tấn Hoài Thục! Cô
mau đi đi!”

“Tôi! Tôi…! Tôi đi! Tôi sẽ đi bây giờ! “

“Cẩn thận đó! Đừng để gia nô nhà họ Hoàng nhìn thấy, tôi tiễn cô ra một
đoạn, nhớ cẩn thận an toàn! “

Bà liền nhanh tay nhanh chân tiễn cô ấy đi, lúc đi cô ấy còn quay lại cúi
đầu xuống chào bà, bà liền vẫy tay nhìn theo. Ánh mắt bà lo lắng, tiểu thư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.