BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 587

“Tôi biết!”

Bà mỉm cười nhìn cậu, nét mặt này ánh mắt này, xưa nay luôn khiến bà
cảm giác rất thương cảm, mặc dù cậu không bao giờ tỏ ra đau khổ hay khóc
lóc. Cứ bình bình mà sống, nhưng đâu đó, rất nhiều thứ bà cảm giác cậu lại
rất cô đơn, buồn bã…

“Tôi sẽ cố hết sức cho chị ấy có cơ hội rời khỏi đây!”

Nói xong cậu bước đi, bà không nói gì nữa, chỉ lặng lẽ nhìn vào bóng lưng
kia, rồi thở dài một hơi. Đúng là oan nghiệt thật đó, bà nghĩ mà cảm thấy
còn đau lòng ngực thay cho cậu, cảm giác sẽ thế nào nhỉ, sẽ rất đau khổ,
đúng rồi…

Về đến nhà thấy bà Hoàng và mọi người đều đứng sẵn ngoài sân chờ cậu.
Mở cửa bước vào thấy cậu cũng không thể hiện biểu cảm gì, bà Hoàng chỉ
ngẩn mặt lên nhìn rồi đứng dậy.

“Cảnh Minh à…”

“Con xin phép… “

Cậu lách người qua rồi đi thẳng về phòng, bà Hoàng lại quay qua nhìn bà
Hậu, bà ấy chợt nghiêm giọng nói:

“Có chuyện gì thế? Khuya khoắt thế này thiếu phu nhân lại chạy đi đâu?”

Bà Hậu cúi người xuống rồi nói:

“Thưa bà! Do giữa đêm tự nhiên lại có một con chồn chạy vào phòng thiếu
phu nhân, sau đó gặm mất cuồn chỉ thêu của người, vì sợ không thêu kịp
vải may y phục cho tiểu thư Ánh Dương, cũng như sợ làm trễ hôn lễ, nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.