BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 586

một lá bùa, sau đó phóng vào thân cây. Vừa bay đến lửa cũng đã tắt, để lại
đó là một đống tro tàn, bà thở dài cái rồi nói:

“Mau siêu thoát đi!”

Nói rồi bà cũng đi theo cậu trở về, cả chặn đường về nhà bà luôn thấy cậu
im lặng. Bà đã quen với một Cảnh Minh lúc nào cũng ít nói rồi, chỉ là bà
cảm thấy chuyện này cần nói cậu nghe.

“Hoài Thục rất đặc biệt! Vì thế những chuyện như thế này xảy đến với cô
ấy là chuyện bình thường. Cậu hiểu đúng không? “

Cậu vừa đi vừa gật đầu, bà Hậu mỉm cười nói tiếp:

“Tôi biết cậu sẽ bảo vệ cô ấy, cũng biết cậu luôn nhắm mắt làm ngơ những
chuyện này…nhưng mà… Sẽ đến một ngày nào đó! Cậu sẽ phải đối mặt
với chính bản thân mình, nhà họ Hoàng thật sự không bao giờ đơn giản! “

Cậu vẫn gật đầu, cậu không nói gì cả, bà biết cậu tin và hiểu những gì bà
nói, bà lại nói:

“Hãy giúp cô ấy!”

Nói đến đó cậu chợt dừng chân lại, cậu nhìn vào cái ánh sáng xa xa của nhà
họ Hoàng phát ra, như một bầy đom đóm trong lòng bàn tay, cậu điềm đạm
nói:

“Tôi sẽ bảo vệ chị ấy!”

Nói rồi bà Hậu liền im lặng cúi đầu xuống mỉm cười thương cảm, bà quay
mặt lại nhìn cậu rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.