BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 590

“Người bảo cậu đốt tranh tôi, lại còn giết cả nó… Người cũng đâu có đơn
giản, thế mà cậu lúc nào cũng xem người là bông hoa sen tinh khiết trong
sáng. Tôi là gì?”

Tiểu thư ấy đứng đó rất lâu, chợt liếc mắt qua bên kia, từ từ đi khỏi đó. Lát
sau tiểu thư ấy dừng chân lại, trước mặt là một cái giếng đã được xây kín
miệng. Tiểu thư ấy trầm ngâm nhìn rất lâu, sau đó miệng chợt nhếch lên
cười, lát sau mới rời đi.

Sáng hôm sau A Tỳ được cậu Cảnh Minh gọi đến, cậu đứng giữa cầu rồi
giơ ra một gói bằng giấy, cậu nói:

“Sắc cho chị ấy uống đi!”

“Vâng ạ! Mà cậu có nghe chuyện gì chưa ạ?”

A Tỳ vừa mỉm cười vừa nói, cậu lắc đầu cái rồi chuẩn bị nghe nó nói:

“Bà nói vì thiếu phu nhân thêu tranh bị chậm, sợ không kịp đến ngày hôn lễ
với lại dạo gần đây có nhiều chuyện xui xảy ra, nên dời ngày rồi ạ!”

Cậu nghe xong cũng không thể hiện biểu cảm gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu,
sau đó A Tỳ vẫn còn chưa chịu đi, cậu hỏi:

“Có gì muốn nói sao?”

A Tỳ ngập ngừng một lát rồi nhìn cậu, cậu ngồi lên thành cầu, hai tay
chống xuống. Ngồi trông rất đẹp trai, nó mỉm cười nói:

“Thiếu phu nhân nói muốn về thăm nhà, đợi cậu thành thân xong thì xin bà
quay về, nhưng bà đã dời ngày lại. Nên em muốn xin cậu cho thiếu phu
nhân ấy về thăm nhà vài hôm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.