BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 614

lợi hơn một chút, cô vừa xuống vừa kêu:

“Quạ thối à! Ngươi đâu rồi? Quạ thối?”

Cô vừa đi vừa kêu nhỏ, kêu hoài lại không nghe thấy ai trả lời, cô bò xuống
mò mẩn tay dưới sàn, mục đích là mò xác nó, lỡ đâu nó ngất đi rồi thì sao?
Nó bảo ở gần cậu Cảnh Minh sẽ yếu đi, nên cô thật sự lo nó sẽ gặp vấn đề.

Cô mò cả buổi mà không chạm được cái gì, chợt tự nhiên cô cảm thấy lạnh
cả xương sống. Cô nhất quyết không bỏ cuộc, nhất định muốn tìm ra nó. Cô
bỏ lên trêи, chạy nhanh ra ngoài, vừa ra ngoài đã tìm nến, cô thắp lên rồi
trở lại xuống hầm. Cô phải tìm thấy nó, nhất định phải tìm thấy nó, cô vừa
đi vừa nghĩ:

Khi thắp nến vừa xuống dưới, cô đã ngạc nhiên tột độ, quả thật không
tưởng tượng được căn hầm này lại đồ sộ như vậy. Khi đi trong bóng tối thì
không thấy, nhưng khi đã thắp ánh sáng lên rồi đúng là không tưởng tượng
được, hai bên là tường, đúng như thế, nhưng hai bên lại có cửa. Cô tìm dọc
đường đi mà không thấy bóng dáng con quạ đâu, mới bắt đầu để ý đến hai
cánh cửa. Lúc đầu cô không định tò mò đâu, nhưng mà, nếu lỡ con quạ đó
chui rút vào sau cánh cửa đó thì sao? Cô không muốn lục lọi căn phòng này
đâu nhưng mà…

“Tôi chỉ muốn tìm quạ thôi. Tôi tìm rồi sẽ đi ngay, sẽ không làm phiền hay
lấy cái gì đâu!”

Cô nói xong thì nhìn qua cây nến, nó sắp chảy gần nửa cây rồi. Cô vẫn
chần chừ rồi mới giơ tay ra, mở cánh cửa….

Bụp…

Cánh cửa cứ tưởng là khó mở lắm, ai ngờ nhẹ hẫng một cái. Cô mở cái vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.