BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 616

“Bà là ai?”

“Ta…là thϊế͙p͙ của lão gia! Ta chính là…”

Chợt không gian liền trở nên im lặng, cô nuốt nước bọt cái rồi chợt nến
sáng trở lại, cô liếc mắt nhìn xung quanh, chợt một giọt mồ hôi trêи trán cô
chảy xuống, rơi vào mí mắt cô. Giơ tay quẹt nó một cái, cô cầm nến quay
mặt lại ngay, cô liếc nhìn một lượt, toàn là các hũ trong suốt được chất đầy
trêи kệ. Trong ấy toàn là nước, giống như kiểu người ta hay ngâm nhân
sâm, nước vàng vàng như thế. Cô bước lại vừa rọi nến xem vừa nghĩ.

“Đây là hầm dùng để ngâm rượu sao? Hay là ngâm nhân sâm?”

Cô vừa đến gần đã như không còn cử động được, miệng cô cũng cứng đơ
ra, cái thứ được ngâm trong đó có phải là một bàn chân người không? Cô
rọi nến gần lại thêm một chút, chợt đưa tay lên hốt hoảng bụm miệng lại,
mắt cô long lanh nhìn vào cái hũ đó, thật sự nó chính là một bàn chân
người.

Cô bấu mạnh vào cái nến mắt nhẹ nhàng liếc qua mấy cái hũ bên cạnh, cô
đưa nến ra soi, lại là một đôi chân nữa được ngâm. Chợt cô nhớ tới lời nói
đó của người phụ nữ lúc nãy, nhớ đến lúc ở trong rừng khi cô đang dần đi
lạc. Cô cũng đã nghe thấy, và bà ấy không có hai bàn chân.

Cô trợn mắt lên kinh hãi, chợt môi run lên lẩy bẩy, cô nhìn quanh tất cả các
chậu còn lại, nến chảy sắp hết nên cô gấp gáp hơn bao giờ hết. Cô soi hết
hũ này tới hũ kia, rồi chợt nhận ra trong đây có hằng chục cái hũ như thế.
Và đó toàn là chân người.

Cô ước gì nó chỉ là hình tượng được làm bằng đất sét, nhưng không! Nó
toàn là chân người thật. Và cô biết những bàn chân đó được ngâm là để
không bị phân hủy, nhưng nó để làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.