BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 630

quay lại đó thêm một lần nữa. Cô vẫn còn không yên tâm, tại sao lại biến
mất chứ, đến bây giờ cô vẫn còn chưa an tâm được.

Nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thường cho bà Hậu và A Tỳ không phát
hiện ra. Cô vẫn cứ bình bình uống thuốc theo lời họ, vẫn nghe lời họ nằm
im trêи giường.

Tối đến cô cảm thấy mọi thứ đã bắt đầu im lặng, cảnh vật xung quanh đã
dần chìm vào giấc ngủ, cô mới bắt đầu thò chân xuống giường, nhẹ nhàng
bước ra khỏi cửa. Khi cô đã đi rồi A Tỳ mới vội ngồi dậy, bà Hậu nắm tay
nó lại rồi nói:

“Đừng theo cô ấy, cô ấy giấu chúng ta nhất định là có nguyên nhân! “

Nói rồi cả hai người cùng nhìn ra cửa, còn Hoài Thục đã cao chạy xa bay.
Cô mặc một bộ y phục trắng chạy như bay ngoài hành lang, cô vừa chạy
vừa thở gấp. Vừa suy nghĩ đến hình bóng và lời nói của quạ đen.

“Cô nhớ quay lại đón ta đó!”

“Quạ đen à? Ngươi không sao chứ? Ta xin lỗi mà! Xin lỗi! “

Cô vừa chạy vừa lau nước mắt, chợt đang chạy thì chợt một mùi hương xộc
vào mũi cô, cô chợt giật mình dừng lại. Theo bản tính cô vội vàng ngồi
mộp xuống, mắt cô nhìn theo cái hướng mà cô ngửi được cái mùi đó. Chợt
cô thấy xa xa bóng dáng của ai đó, xõa tóc dài mặc váy đỏ đi như quỷ trong
đêm. Cô ngồi đó im lặng, chợt thầm nghĩ trong lòng:

“Đây là mùi của bà Dung!”

Nghĩ rồi cô chăm chú nhìn theo, chợt thấy người đó cầm một cái gì quăng
xuống hồ. Cái hồ ngoài hoa viên có bắt ngang một cái cầu, rồi người ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.