BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 631

quay mặt lại. Gió thổi làm tóc bay phất ngang. Gương mặt của tiểu thư Ánh
Dương đập vào mắt cô. Cô bất ngờ nhìn tiểu thư ấy, gương mặt trắng bệch
lạnh lùng đi về.

Hôm nay cô ấy xõa tóc, lại còn mặc y phục đỏ, bộ đồ cô chưa thấy qua lần
nào, cô có chút bất ngờ, hình như tiểu thư ấy không phát hiện ra sự hiện
diện của cô. Một cách lạnh lẽo đi vào phòng mình. Cô nhìn ra ngoài cái hồ
đó, nước sóng sánh trong bóng đêm, từ cái tiểu thư Ánh Dương quăng ra, là
một miếng giấy trắng. Nó như giấy tiểu thư ấy hay vẽ tranh, cô có thấy một
lần nên cô biết.

Sau đó miếng giấy ấy dần chìm xuống, cô đứng lên để có thể nhìn thấy rõ
hơn. Cô thấy lát sau có một cái gì đó dài dài nổi lên, sau đó mới hốt hoảng
nhìn thấy đó là một xác người, xa quá và tối quá, cô không biết đó là ai.
Rồi chợt thấy dưới hồ động mạnh nước, cô càng bất ngờ hơn khi thấy một
cái đuôi quẩy mạnh vào nước. Cô không biết tại sao chân lại chạy về hướng
đó. Cô cứ nhắm lấy nó mà chạy đến, cô có linh cảm cái đuôi cá kia là của
bà Dung, mùi bà ấy không sai đi đâu được.

Cô chạy nhanh hết cỡ, chợt cô thấy cái xác đó bị cái gì lôi xuống đáy,
nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy được gương mặt người đó.

“Tiểu Hạc!”

Cô thấy cái xác dần chìm xuống, gợn nước cũng bắt đầu êm ái đi, cô nhìn
chăm chăm vào nó mà không nói được lời nào. Cô đã hiểu sự mất tích của
tiểu Hạc là như thế nào rồi, cũng biết người đã làm ra việc ấy. Trong đầu cô
luôn hỏi nãy giờ, tiểu thư Ánh Dương rốt cuộc là sao? Tại sao lại liên quan
đến bà Dung, cả bức tranh đó, chằng lẽ tiểu thư Ánh Dương là người đã
giải thoát cho bà Dung sao? Nghĩ đến đó cô đã dần bất ngờ tột độ, tự nhiên
lời nói của tiểu thư Xuân Nghi lúc trước lại văng vẳng bên tai cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.