BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 629

mỉm cười nói:

“Được! Chàng nghỉ ngơi đi. Ta quay về đây!”

Nói rồi cô ấy luyến tiếc rời tay ra khỏi gương mặt cậu. Chợt quay lại đóng
cửa đi ra ngoài, cậu dựa lưng vào giường mắt liếc qua cánh cửa. Cậu giơ
tay lau đi vết tiểu thư ấy vừa chạm vào, nhắm mắt lại nằm đó.

Chiều hôm ấy khi tất cả mọi đang tụ tập ra sau nhà tỉa cây, có người này
người kia túm tụm lại nói chuyện, cạnh cái giếng. Họ nói to đến mức A Tỳ
bưng cái thùng nước đi ngang mà vẫn nghe thấy, sau đó nó quay về phòng
nói:

“Thiếu phu nhân à! Lúc nãy tôi ra ngoài có nghe đám người ngoài kia nói
thiếu phu nhân liên quan đến vụ tiểu Hạc nô tì của tiểu thư Ánh Dương đấy,
nghe bảo nó mất tích rồi!”

Nói xong bà Hậu đã nhúng khăn vào chậu. Bà vắt cái lau tay cho Hoài
Thục bà nói:

“Đừng để ý đến nó, sáng tôi đã ra nói rõ ràng rồi, tiểu thư nhà đó đúng là
rất biết cách khiến người khác hiểu lầm chúng ta!”

Nói gì thì nói, ai nói kệ ai, cô vẫn không mải mai để ý, trong đầu cô toàn là
hình ảnh của cái hầm, cứ luẩn quẩn ám ảnh cô mãi. Cô vẫn chưa muốn nói
cho bà Hậu nghe cái gì cả, cô chỉ muốn từ từ tìm hiểu nó, đơn giản vì nó
liên quan đến cậu Cảnh Minh. Cô muốn trực tiếp hỏi cậu về căn hầm đó.
Nơi mà cậu ra ra vào vào, vả lại lúc tối cô chui từ dưới lên, vẻ mặt cậu cũng
bộc lộ ra sự bất ngờ.

Trong đầu cô vẫn còn nghi ngại về chuyện này, khi chưa tìm ra câu trả lời
cô còn chưa muốn ai dính đến chuyện này. Còn quạ đen, cô nhất định sẽ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.