BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 689

“Đây là dầu hỏa, một ngọn lửa có thể thiêu rụi cả một căn nhà ba giang, nói
gì đến đống gỗ mục đó!”

Nói xong bà đã đứng dậy rút từ trong giỏ ra một cái cung tên của cậu Cảnh
Minh, bà ngồi xuống quấn một khúc vải vào đầu tên. Sau đó đổ dầu hỏa
lên, bà đưa cho cậu cái rồi nói:

“Cảnh Minh! “

Cậu gật đầu cái rồi nói:

“Tôi hiểu rồi!’

Bà mỉm cười cái nhìn cậu, từ nhỏ Cảnh Minh đã rất thông minh, lại rất giỏi
đoán ý người khác. Bà gật đầu cái rồi cậu giương cung ra, bà quẹt que diêm
rồi cậu bắn tên ra. Bà cung tay lại phóng que diêm bay theo, cô được một
màng mảng nhãn. Tên phóng tới đâu diêm phóng theo tới đó, còn một
khoảng nhỏ nữa thôi là tên đâm vào cột, lúc ấy diêm liền chạm vào đầu tên,
chỗ quấn vải lúc nãy, phát lên một ngọn lửa sáng rực, rồi phừng lên một cái
thật mạnh, cắm tên phập vào cột, ngọn lửa ấy lặp tức tắt ngúm đi.

“Bà Hậu!…”

Bà Hậu nhìn vào cái mũi tên đó chợt nhếch miệng, ngồi xuống đậy cái hộp
gỗ lại rồi nói:

“Bà Hà đúng là không ngu ngốc, bà ấy không dễ dàng để ai động đến
những con thú cưng của bà ấy đâu”

“Căn nhà này đúng là không thể thiêu được, sáng không thiêu được cũng
không thể đợi đến tối được”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.